1. Cho Am mượn cái E7 hôn sưởi ấm Am tình
Màn Dm đêm lạnh G nhạt đã vây C quanh E7
Tấm Am lòng cho mượn chưa được F trả
Mãi Dm tiếc con tim chẳng biết E7 mình.
2. Mượn [Am lại chiêm E7 bao để kiếm Am mình
Mượn Dm chút thăng G bằng để thở C ra E7
Mở Am mắt sao F còn nghe than Dm thở
Một E7 chút lo ra chút nhớ Am mình.
ĐK:
Lại A mượn yêu đương lại gói mình
Mượn D tên mượn Bm tuổi mượn bình E yên E7
Chim A bay cánh mượn vào không F#m biết
Mượn Bm của mai B7 sau mượn không E7 nên.
Mượn A mãi vô D duyên kể chuyện A mình
Đi D không thấy Bm tới mượn hay E quên E7
Dù A sao đi nữa trong cái F#m lỡ
Mượn Bm cái vô E7 thường của vô A biên.