Em Tự mộ Bm xưa em C chuyển bước Em về
Bm Nhẹ như khói C thuốc phất phơ Am bay
Tay ngà nâng G phím ôi xanh Am xao tiếng tơ Em rời
Đàn B7 than tình nhân Em thế khóc cho Bm người trên cung Em xưa
Dường E có môi ai cười bây giờ ở Em đâu hỡi ơi.
Nhặt cánh Em hoa nhớ nụ một Bm thời sắc Em hương
Am Rồi ngày cũng tàn Em phai
Buồn vì C tôi một lần Am quen triệu lần B7 nhớ
Em Am xa có nụ cười đưa Em tiễn
Bâng Am khuâng những ngày chiều dần B7 tắt
Dáng tình Am yêu ôi năm tháng hao B7 gầy
Đến bây Am giờ như Em bọt bèo về xuôi.
Em Tự huyệt Bm sâu em C thở nỗi Em buồn
Bm Lạnh ôi tiếng C gió vuốt trên Am da
Cho người tê G tái trăm năm Am chưa những u Em tình
Vùi B7 chôn lòng say G đắm với thân Bm hình hương bay Em xa
Mùa E nắng đem yên bình mai này chờ Em em tái sinh.