Em Chiều đi qua dòng B7 sông
Em Tóc ai bay lộng Am gió
Sợi tóc nào còn B7 đó
Đã giam giữ đời Em anh.
Sợi Bm tóc thì mong manh
Như G tình đôi ta C vậy
Nên lòng anh cứ Am mãi
Bay D theo gió cợt G đùa.
Bm Em chỉ là cơn mưa
Am Qua đời anh khoảnh C khắc
F Em chỉ là bóng Am mát
Một thời anh trú Em chân.
Đôi D ta như mùa G xuân
Khi G7 lần đầu gặp C gỡ
Đôi Bm ta như mùa hạ
Khi B7 nhạt nhòa ái E ân.
Chiều đi qua dòng Am sông
F Chợt nhớ mùi hương tóc
Am Em bây giờ nơi Em đâu?!
F#7 Em bây giờ nơi B7 đâu?!