Anh đến Hà Dm Giang một chiều Bb đông chưa lạnh F lắm
Cao nguyên trùng Gm trùng núi Am đá vây quanh
Se se Dm lạnh núi hôn Am mây ngây C ngất
Bb Ngây ngất niềm C trong ngây ngất cảnh sơn F khê.
Vàng nâu Dm tím rải Bb chiều C trên con F dốc
Phi lao Am xanh réo Bb rắt C hợp trùng F âm
Mây choàng Dm núi núi hôn Bb mây C e F ấp
Rộn rã lòng Am người lữ C thứ cõi mông Dm lung.
Đêm dần Bb xuống men C lay hồn sương Dm lạnh
Lãng đãng em Gm xa ngút Dm chầm chậm G say
C Cốc rượu ngô men là chút F tình
Em Đêm thổn thức say em bên thềm Am đá.
Hỡi cô Bb gái C H’mông mặn mà Dm quá
G Má ửng hồng Am như nắng hát đêm Dm đông
Gm Cao nguyên đá C mùa này sao chưa F lạnh
Có phải Am em là hơi A7 ấm của đại Dm ngàn.
Hỡi cô Bb gái C H’mông xinh đẹp Dm quá
G Như hoa đào Am sắc thắm quê Dm em
F Anh yêu lắm C chiều Hà Giang quê F mình
Am Tình nghĩa nồng nàn giữa núi G rừng Am ngàn Dm hoa.