Em ơi ngôi Dm sao nào là chứng C nhân
Sao trăng lên Am anh chỉ thấy bóng Dm mình
Nơi khi xưa Bb ta chuyện trò với C nhau
Môi hôn ấm Am áp giấc mơ thật Dm sâu.
Thương em yêu Bb em thật lòng thế C nhưng
Con tim nhân Am gian lại quá lạnh Dm lùng
Mang em đi Bb trong một chiều gió C mưa
Vội vàng tìm Am em nhưng không kịp Dm nữa.
Ở nơi phương trời Bb xa người sống trong lụa C là
Liệu rằng người còn Am nhớ chiếc nhẫn cỏ Dm lau
Hãy nói đi vì Bb sao vì sao em lãng C quên câu thề
Am Xưa giữa hai Dm ta.
Đừng bắt anh ngẩn Bb ngơ chìm đắm trong men C sầu
Đừng vội lìa xa Am nhau như chưa từng Dm quen
Anh sẽ vẫn chờ Bb em bằng con tim thiết C tha chung tình
Am Yêu mãi em Dm thôi.