1. Buổi chiều Am về, nghe tin
Nó đã D đi theo mây cao, bay về Em trời
Lòng mình bỗng chơi Am vơi
Vừa ngày C nào giặc về bắt nó G theo
Ngu ngơ bước đi tội Em tình
Nước mắt hai hàng F dài
Nó cứ quay lại Em nhìn.
2. Được dăm Am ngày, nghe tin
Nó hoá D thân theo chân lũ quân thù Em về
Lạnh lùng giết anh Am em
Hằng vạn C nhà ra tro nó vẫn G vui
Vẫn giết vẫn say hận Em thù
Vẫn cứ G u mê đưa chân Am đi.
ĐK:
Rồi một G chiều mùa C đông mưa bay không Am dứt
Bỏ hận B7 thù cuồng Em điên hai tay xuôi xuống
Nó đã B7 ngủ thật Em yên lúc mới chơm Am tuổi mười D lăm
Lúc nó vẫn Em tưởng cuộc đời như Am mơ.
3. Bà mẹ Am hiền tay run
Mái tóc D sương mắt ướt má nhăn tuổi Em mòn
Bùi ngùi khóc đứa Am con
Ôi quê C hương bao nhiêu đứa chết G non
Chết lúc chưa xanh tuổi Em trời
Chết lúc G xuân chưa đi vào Am đời.