1. Đêm C xuân uống rượu làm Am thơ
Thả trôi bềnh F bồng nửa hồn về G đâu
Ru Em trăng lơ lững trên Am đầu
Ai ngân tiếng G sáo lòng sầu chơi Dm vơi.
Chốn C xưa người đã có Am đôi
Vườn xưa hoa Dm mộng ta dòng lệ G rơi
Tim Dm ta ôm một khối F sầu
Đêm xuân hư G ảo rượu đào ta C say.
ĐK:
Xuân năm C xưa ngắt nụ mai Am vàng
Tặng em cài F tóc giáng ngọc kiêu G sa
Xuân năm C nay diễm lệ gót Am ngà
Vườn hồng mở F lối ngậm ngùi thơ G xuân
Ngõ Em vắng giờ vãn khách Dm lai
Mỗi độ xuân G về để cung đàn F nhớ
G Dệt trắng đêm C dài.
2. Hương C xuân một thuở còn Am đây
Cớ sao bây F giờ nỗi niềm lặng G câm
Men Em cay ai rót hương Am tình
Cho ta say G khướt nhạc lòng tương Dm tư.
Giá C băng rượu đã thấm Am môi
vườn xuân vẫn Dm nở mà người chẳng G qua
Để Dm ta uống cạn chén F sầu
Đêm xuân chưa G cạn mà hồn ngất C ngây.