1. Bao năm chưa Dm về thăm miền quê yêu F dấu
Mẹ Gm già đàn em nhỏ thơ Dm ngây
Vì F nghèo nên đành phải xa Gm quê
Kiếm A7 tìm chén cơm nơi xứ Dm người.
2. Bôn ba đô Dm thành tháng ngày gian lao vất F vả
Mong Gm rằng cuộc sống được đổi Dm thay
Mà F giờ tay trắng vẫn trắng Gm tay
Có A7 lẽ số kiếp tôi an Dm bày.
ĐK:
Ôi đời Gm người đâu ai muốn khổ Dm đau
Sang F giàu nào phải do ta Gm đâu
Xin F người đừng buông lời cay A7 đắng.
Ôi cuộc Gm đời chỉ là giấc chiêm Dm bao
Sao F người lại nỡ giẫm lên Gm nhau
Chỉ A7 vì hai chữ bạc Dm tiền.
3. Chén cơm xứ Dm người được đổi bằng nước F mắt
Xứ Gm người nào đâu có sẻ Dm chia
Mình F nghèo ai nấy cũng khinh Gm khi
Đâu A7 được như vòng tay của Dm mẹ.