Bước xuống lưng G đồi chiều mây trắng mây
Và mây đứng đây thơ C ngây một D ngày C
Ngồi bên Em suối đường chia D lối
Sẽ đến nơi đâu ngọn nguồn in dấu có G em và tôi.
Hạnh phúc G đến trên môi tình Am nhân
Mà vì sao nước mắt rơi G trong lòng Em mình
Màu thiên D thanh thương C nhớ tơ trời mong F manh D
Trả hết cho G người buồn vui thế thôi
Dòng sông vẫn trôi lá C rơi ngập D rồi C
Tìm đâu Em thấy mùa trăng D ấy
Tóc ướt sương phai lời nguyền chưa nói
Biết G đâu ngày mai.
Người đã G đến trên đôi hài Am nhung
Mà đời không dứt những cơn mưa lạnh Em lùng
Này nhân D gian xin C nhớ D tình ngây G thơ
Tôi vẫn C chờ dù lòng mình Am chẳng biết nhớ thương ai bây G giờ
Từ đêm trăng đó rất xa
Và từ C đó dưới bóng trăng Bm mờ sương khói quên G tên
Đôi mắt nâu Em hiền em thức đêm Am thiêng
Đau những ân D tình em giấu trong G tim.
Hãy khóc đi G em rồi trăng sẽ lên
Rồi đêm sẽ quên quên Am đi muộn D phiền
Chào đêm Em tối chào gian D dối
Vứt hết âu C lo đời người thương D khó chỉ có G em và tôi
Chào nước mắt long lanh mùa Am xuân
Mà trời xanh vẫn hát yêu đương nồng Em nàn
Về đây Am em cho D thấy trời xanh G thêm.