1. Con sáo sang Dm sông, cớ C sao sáo buồn như Dm thế
Con sáo sang Bb sông con D7 sáo về với nhà Gm chồng
Chỉ vì không C môn đăng hộ đối
F để nay phải Am nghe lời cay đắng
Bb Bởi do cha C chồng không Am muốn nàng về làm Dm dâu.
2. Ai cũng chê Dm bai, dèm C pha mẹ chồng nàng Dm dâu
Ai có hay Bb đâu, trái D7 ngang nàng dâu cha Gm chồng
Chén cơm chứa C chan dòng nước mắt
F Tuổi thân bíêt Am ai cùng chia sớt
Bb Nhớ sao quê C nghèo con Am sáo khóc thầm từng Dm đêm
ĐK: Nàng dâu cha Dm chồng con C sáo trách phận mình F ơi
Dm Buồn đau đắng Gm cay, nào C ai hiểu cho nỗi F lòng
Dm Người đời nhìn Am vô chỉ C thấy sáo cười mà Am thôi
Nào ai thấy C đâu nước Am mắt sáo khi đêm Dm về
Nàng dâu cha Dm chồng, con C sáo trách phận rủi F may
Dm Đời ai cũng Gm mơ, giàu C sang có đâu vui F gì
Dm Dù nghèo mồng Am tơ, tình C nghĩa gia đình đậm Am sâu
Đừng như con C sáo, khóc Am than nàng dâu cha Dm chồng!