1. G Em, A từ khi bé đã ước Bm mơ
Rằng mình có một đôi G cánh A
Bay lướt trên cầu Bm vồng.
Và hình như G em A
Gần hai cái đôi Bm mươi
Hóa ra em lại đang G sống A
Cuộc đời đó như cầu Bm vồng.
Tươi G mát trong veo màu A xanh của bầu trời
Tuổi Bm học trò em hồn nhiên là hồi năm em mười sáu
Mười G tám em yêu tình A yêu đầu màu hồng
Giận Bm hờn rồi khóc thật to sang màu tím khi hai mươi.
Hai G mốt, hai hai tự A do giữa cuộc đời
Từ Bm ngày em lớn dần lên một màu cam rực rỡ
Đỏ G thắm môi xinh đôi A mắt lắm đa tình
Lụa Bm là chân đi gót cao và kể từ đó em ba mươi.
G Và A rồi em nhận Bm ra
Năm tháng cho em điệu G đà
Chậm A lại để bước thật Bm xa
Bình yên tại chốn giao thoa nấu G trà
Có những lúc tự mình vượt A qua vẫn vui
Bm Có ngã vực sâu thì em vẫn luôn yêu đời
G Tan vỡ chỉ để làm A em tái sinh và Bm em vẫn cứ xây đời.
G Chân bước qua A muôn dặm đau
Bm Tay hứng bao nhiêu giọt sầu
G Em vẫn cứ A luôn khát yêu Bm yêu như lần đầu.
2. G Anh, A từ khi bé đã ước Bm mơ
Rằng mình có một đôi G cánh A
Bay lướt trên cầu Bm vồng.
Và hình như G anh A
Hơn hai cái đôi Bm mươi
Rồi đến lúc anh nhận G ra A
Cuộc đời đó như cầu Bm vồng.
Hai G bốn anh yêu tình A yêu đầy khờ dại
Lần Bm đầu anh biết là say để quên một ai thật khó
Hoài G bão trong tim vùng A vẫy giữa cuộc đời
Thành Bm bại để lớn dần lên vì một khao khát khi ba mươi.
Ba G bốn, ba lăm ngày A đêm vẫn một mình
Chuyện Bm tình yêu thiếu đèn xanh có được gì cùng chênh vênh
Lần G nữa anh tin cuộc A sống sẽ vẹn toàn
Bm Ngày mà ta thấy nhau chiều vàng có bóng nắng nghiêng nghiêng.
G Và A rồi anh nhận Bm ra
Năm tháng cho anh mặn G mà
Chậm A lại để bước cùng Bm em
Bờ vai mạnh mẽ đôi mắt tin G cha
Có những lúc tự mình vượt A qua vẫn vui
Bm Có ngã vực sâu thì anh vẫn luôn yêu đời
G Tan vỡ chỉ để làm A anh tái sinh và Bm anh vẫn cứ xây đời.
G Chân bước qua A muôn dặm đau
Bm Tay hứng bao nhiêu giọt sầu
G Anh vẫn cứ A luôn khát yêu Bm yêu như lần đầu.
Vậy là khi G ta đã đi A qua những vệt mốc khó khăn
Bm Những bài học quý giá
Trời sẽ đưa G ta đến bên A nhau
Đi sẻ chia với Bm nhau hai phần ba cuộc đời
G Thời thanh xuân ta sống vô A tư yêu tự do đến đâu
Bm Cũng cần một nơi dừng chân
G Điều may mắn lớn nhất trong A đời là gặp một người ở nơi
Bm Nơi mà ta thuộc về.
Gặp một người ở nơi, G nơi mà ta thuộc về. A Bm