1. Dạy con cầm C đũa thế nào
Dạy con cầm Am viết thế nào
Dạy con đạp F xe thế Fm nào
Thay G cha thay mẹ nuôi con.
2. Nhìn con khôn C lớn mỗi ngày
Nhìn con biết Am ăn biết chạy
Nhìn con chọn F ước mơ chọn sự nghiệp
Và Fm khát khao thật nhiều tiền
Là G lúc bà bạc mái đầu.
T-ĐK:
Đời vẽ lên bao nếp C nhăn trên đôi gò má
Thoáng chốc con đã lớn Am khôn nay bà đã già
Mắt mũi dạo này kém đi Dm rồi
Xương khớp dạo này biết đau Fm rồi
Bao giờ thì G giống của bà về chơi.
ĐK:
Có món ăn ngon luôn để phần C con
Dấm dúi cho con vài đồng bà Am cất trong cạp quần
Không đếm biết bao nhiêu Dm lần
Vô tư có chi xa Fm gần
Lâu C không về bà tủi G thân.
Nhớ lắm đêm đêm sương mi tự C đến
Không biết bao lâu bao lâu cuộc Am sống chẳng lâu bền
Nhớ nhớ xong rồi lại Dm quên
Đôi lúc còn gọi nhầm Fm tên
Càng G già bà càng trẻ con. C
T-ĐK:
Đời vẽ lên bao nếp C nhăn trên đôi gò má
Thoáng chốc con đã lớn Am khôn nay bà đã già
Mắt mũi dạo này kém đi Dm rồi
Xương khớp dạo này biết đau Fm rồi
Bao giờ thì G giống của bà về chơi.
ĐK:
Có món ăn ngon luôn để phần C con
Dấm dúi cho con vài đồng bà Am cất trong cạp quần
Không đếm biết bao nhiêu Dm lần
Vô tư có chi xa Fm gần
Lâu C không về bà tủi G thân.
Nhớ lắm đêm đêm sương mi tự C đến
Không biết bao lâu bao lâu cuộc Am sống chẳng lâu bền
Nhớ nhớ xong rồi lại Dm quên
Đôi lúc còn gọi nhầm Fm tên
Càng G già bà càng trẻ con.
* F Nhớ khúc hát tiếng G ru con mỗi trưa Em hè nghe bà kể Am chuyện
Nằm Dm xoa lưng nghe tiếng Em ve
Giờ F còn đâu G nữa.
Bà có ăn được C đâu, đạm bạc chỉ rau với cơm
Tiền có tiêu được Am đâu cặm cụi dậy từ rất sớm
Bà Dm vui là khi gia đình, cùng F con cùng cháu nhà mình
Quây quần G bên ngồi ăn bữa cơm.
Nhớ lắm đêm đêm sương mi tự C đến
Không biết bao lâu bao lâu cuộc Am sống chẳng lâu bền
Nhớ nhớ xong rồi lại Dm quên
Đôi lúc còn gọi nhầm Fm tên
Càng G già bà càng trẻ con
Bà C ơi.