D Đôi khi cô đơn như là 1 Gm thói quen trong cuộc đời
D Dẫu biết chẳng tốt nhưng sợ chẳng Gm dám buông lơi
Nhiều Bm lúc, vui A buồn biết cách nào F#7 vơi.
Gửi bao lệ G hoen cay nơi màn A đêm trôi
Giấu bao tâm F#m7 tư sau nụ cười Bm7 trên môi
Cất đi buồn Em7 thương sau những lời E7 hát đầy muộn phiền,
A nhưng sao chẳng thể nào bình A7 yên.
ĐK:
Cần 1 ai đó G đến bên tôi lúc A này
Cần 1 ai đó F#m7 lau giọt nước Bm7 mắt này
Cần 1 vòng tay Em7 ôm dịu dàng, ôm A7 lấy giúp tôi những D muộn phiền D7
Cần 1 ai đó G nói với A tôi
“Xin hãy bình yên F#m7 nhé đã có tôi Bm7 bên cạnh”
Điều mà tôi mong Em7 ước giờ này
Tất A cả chỉ là D 1 ai đó.
D Cứ lang thang với nỗi sầu,
Từng dòng suy Gm nghĩ quẩn quanh chẳng biết nơi đâu
D Bấy lâu tôi cứ dối lòng 1 mình chắc Gm sẽ vui hơn,
Chẳng đớn đau hay đau buồn vì Bm ai
A Nhưng tôi đã F#7 sai…
Một mình chẳng G vui như tôi hằng A nghĩ
Chỉ càng thêm F#m7 lên sầu đau biệt Bm7 ly
Lại chẳng dám Em7 bước 1 hướng cùng E7 ai vì sợ rằng
A Ta sẽ chẳng thấy nhau ngày A7 mai.
ĐK:
Cần 1 ai đó G đến bên tôi lúc A này
Cần 1 ai đó F#m7 lau giọt nước Bm7 mắt này
Cần 1 vòng tay G ôm dịu dàng, ôm A lấy giúp tôi những muộn phiền
Cần 1 ai đó G nói với A tôi
“Xin hãy bình yên F#m7 nhé đã có tôi Bm7 bên cạnh”
Điều mà tôi mong Em7 ước giờ này
Tất A cả chỉ là D 1 ai đó.
Coda:
Đã có G biết bao nhiêu cuộc A tình đi qua
Để lại F#m7 những muộn phiền đớn Bm7 đau xót xa
Niềm Em7 tin dường như với E7 tôi ôi sao xa A quá A7
Lặng trong G bóng tối 1 mình dù A đời nắng mai
Bỏ qua F#m7 hết những lời yêu thương vì Bm7 chẳng tin ai
Có ai Em7 hiểu dùm tôi, A có ai hiểu lòng A7 tôi!