Cảm Em ơn người đã C đến
Cảm B7 ơn kẻ bỏ Em đi
Những Am chuyện xa xưa C cũ
Chẳng B7 đáng bận tâm Em gì.
Trời Em xanh vì có Am nắng
Cầu B7 vồng sau mưa Em giông
Am Ta trở nên mạnh Em mẽ
B7 Sau những vết thương Em lòng.
Gặp Em gỡ có khi Am duyên
Cũng G có D khi là G nợ
Duyên C hết đành dang Am dở
Trả B7 xong nợ hững Em hờ. B7
Nhân Em gian chuyện thường Am thấy
Ta D đâu có bất G ngờ
Lạc D quan ta bước Am tiếp
B7 Sống cuộc đời nên Em thơ.