Hò ơ … Cá rô nấu với canh bầu
Vợ chan chồng húp
Hò ơ … Chứ vợ chan mà chồng húp
Anh gật đầu khen ngon
Tiếng ai đang A hò mà nghe xót Em xa
Nhớ tô canh A bầu em nấu hôm Em qua
Vợ chồng bên D nhau vui buồn chia C sớt
Ấm êm trong D ngoài A ai nấy đều B7 khen
Gió lay dây A trầu buồng cau héo Em hon
Trách ai qua A cầu duyên kiếp quên Em mau
Mộng đẹp trăng D sao giờ là chiêm C bao
Em đã quên D rồi mùi Bm canh bầu cá Em rô đồng DEm
Cá D rô canh bầu em Em nấu
Tình sâu nghĩa A nặng chất chứa tim Em tôi
Buồn D vui Bm nguyện cùng hôm G xóm
Suốt đời bên A nhau như trầu với Bm cau
Thế mà D sao em đã quên A rồi
Quên mùi hương D của canh bầu năm G xưa
Trách D ai sao mà không Em nhớ
Giàu sang G bỏ bạn hỏi có vui Em không
Nhiều D khi chạnh lòng tôi G khóc
Khóc vì thân A tôi hay khóc cho Em người
Canh bầu cá A rô không còn ai Em nấu
Cá rô canh D bầu, ân Bm tình chẳng còn gì Em đâu