1. Am Cả một trời thương F nhớ
Một trời ngu Em ngơ, một trời ngây Am thơ
Cả một đời lầm F lỡ, để rồi bơ G vơ, để rồi tan C vỡ
F Chỉ là nước mắt G cứ thế rơi
Em Chỉ là nỗi nhớ Am muốn cất lời
F Chỉ là những ngón Em tay không thể buông Am xuôi.
2. Am Trong cơn mơ vẫn F thấy
Người về nơi Em đây dịu dàng mê Am say
Khi cơn mơ bỗng F tắt nhìn lại xung G quanh chỉ là nước C mắt
F Cần một người bên G em lúc này
Em Cần một người đan Am những ngón tay
F Cần một bờ vai Em ấm cho em ngủ Am say.
ĐK:
F Nếu là xem nhau như G cả cuộc đời
Em Yêu bình yên thôi, yêu Am mãi không rời
F Hãy ở bên nhau sánh G bước chung đôi
Cùng đi đến C nơi gọi là hạnh Em phúc
F Nếu là xem nhau như G cả cuộc đời
Em Xin đừng buông lơi những Am tiếng yêu hời
F Để lại một đời vấn Em vương cả một trời nhớ Am thương.