Ta bước Dm trên đường xa muôn lối
Ta bước Gm qua sỏi A7 đá cũng Dm mềm
Ta tránh Dm xa trần gian toan Gm tính
Ta tránh C xa lời nói lọc F lừa
Trên đôi Gm chân miệt mài đây Eb đó
Đi tìm A7 ra một chốn bình yên
Ta đã Dm nghe nhiều lời gian dối
Đưa thế Gm nhân vào A7 chốn mịt Dm mờ
Đi xóa Dm tan màn đêm u Gm tối
Đi để C bao người biết ăn F năn
Đi cho Gm ai lời kinh sám Eb hối
Đi để A7 thêm đẹp những tâm Dm hồn
ĐK : Dm Hoa kia đã Bb nở trên từng lối C đi người qua
C Tình người thêm A7 ấm theo từng bước Dm chân đường xa
A7 Bình minh lấp Bb lánh sáng tươi huy F hoàng
Yêu thương Gm đang tỏa lan khắp D chốn
Muôn nơi ca bài ca nhân [A7 ái. trần gian tươi đẹp mãi mùa A7 xuân
Ta bước Dm đi lòng nghe phơi phới
Cho dẫu Gm vương một A7 chút ưu Dm phiền
Bao trái tim tìm ra chân Gm lý
Soi sáng C trên vùng tối u F mê
Khi bước Gm chân mòn theo năm Eb tháng
Ta sẽ A7 không còn vướng bụi Dm trần