1. Bóng mát sân Em đình bên tường vôi trắng
Trường làng ngợp Am nắng bóng tuổi thơ Em xa
Con đường về Am ngoại luồng qua truông D vắng
Hái trái chim Bm chim xanh đỏ làm Em quà.
Mặt trời ngả đầu xuyên qua triền núi
Chiều buồn mênh Am mang mắt ngoại xa Em xăm
Ôm cháu vào Am lòng ầu ơi… nước D mắt
Mai lớn con Bm đi, con bỏ xóm Em làng. E
ĐK:
Trường làng một đêm rung sập mái A che
Truông vắng một B đêm cày tan nát E đất
Đôi vai con A nặng chịu thêm thù B hận
Ngoại gom vô F#m vọng đợi chờ ngày B đi.
Quê hương xa E lắc, người còn hay C#m mất?
Vườn nhà vùi A chôn nấm mộ đất B khô
Ngủ mơ gối F#m ấp vòng tay ơi! ngoại
Vòng tay như B thể vồng đất đợi E chờ. Em
2. Ngày nào trở về đi qua triền núi
Trời buồn rưng Am rưng tiếng ngoại xa Em xăm
Trên đồi chiều Am tàn lòng đau se D thắt
Nghe gió năm Bm xưa ru lại ầu Em ơ.
Đã sống trên quê những ngày thơ ấu
Ngọt mềm môi Am son trái đỏ chim Em chim
Trường xưa sân Am đình giờ đây thiếu D nắng
Tường vôi rêu B7 phủ bóng xế ngày Em qua.