Về Bình Dm Dương nghe trong A lòng bao nhiêu mến Dm thương
Xuôi dòng Đồng Gm Nai ta lại Bb về Uyên Hưng lộng F gió
Trời Thuận D7 An xanh trong những con Gm đường ngập trong nắng F mai
Trái Dm ngọt vườn cây Lái Gm Thiêu ai C qua có bao giờ F quên
Anh đưa em Dm về chiều Cầu Ngang lòng thêm lưu luyến
Qua đất Hiệp Dm An trên con Bb đường bến cát thênh Gm thang
C Và dòng sông Dm Bé êm trôi G đất thêm xanh D7 màu ước mơ
Mát thơm như Dm dòng sữa Am mẹ để con lớn khôn nên Dm người
Dm Yêu biết bao Bình Dương từ gian lao đứng lên xây đời
Cho thành phố Mới hôm G nay đẹp lung C linh dưới trời nắng F ấm
Nhà cao điện soi sáng C ngời những nhịp cầu đã bắc qua F sông
Những Gm con đường vui tấp Am nập xe ngược xuôi đi khắp muôn F nơi
Yêu sao những người Dm con vì tương Gm lai vượt lên phía F trước
Vững G tin ngày mai tươi sáng quyết Am tâm cùng nhau đi C tới
Xây nên đất quê hương Am này mãi xanh Dm tươi như những mùa xuân
Đóa Am hoa ngát hương muôn màu là Bình Dương biết mấy tự Dm hào
Về Bình Dm Dương nghe trong A lòng vang muôn tiếng Dm ca
Đi từ Bình Gm An ta lại Bb về Cần Nôm Dầu F Tiếng
Nhìn hồ D7 xanh nghiêng nghiêng bóng mây Gm chiều còn vương thướt F tha
Sáo Dm diều ngân lên khúc Gm ca thân C thương như tiếng mẹ F ru
Quên sao những Dm ngày rừng năm xưa còn vang tiếng súng
F Phú Giáo giờ Dm đây xanh một Bb màu bát ngát cao Gm su
C Nhìn bầu trời Dm đêm cao thêm G Dĩ An đất D7 Thủ mến yêu
Thắp lên muôn Dm ngàn sao trời Am điểm tô đất quê hương Dm này
Dm Yêu biết bao Bình Dương từ trong nôi đến khi nên người
Yêu từ khúc hát dân Gm ca và dòng C sông lúc chiều buông F xuống
Và yêu vầng trăng thái C bình mãi ngời soi trên khắp quê F hương
Nắng Gm thơm điều xanh trĩu Am hạt mang tình quê đi khắp muôn F phương
Yêu sao những người Dm con mọi miền Gm quê về chung mái F ấm
Vững tin cùng nhau đi G tới khát Am khao dựng xây quê C mới
Cho hoa thắm tươi muôn Am màu mãi ngát Dm thơm trên đất miền Đông
Viết A nên khúc ca ân C tình của Bình A Dương trăm thương ngàn nhớ
Thiết C ca hát câu mong chờ để người Am đi mau chóng trở Dm về