Ba Esus4 mươi mùa lá E vàng
Rơi xuống vườn tình Am hoang
Bước phiêu du lỡ Dm làng
Theo G7 chân người đa C đoan
Tình E xưa như bóng E7 nắng
Soi E bến bờ dở Amdang
Ba mươi mùa lá F rụng
G Ai vẫn là đơn Am côi
Tiếng lòng xưa đồng Dm vọng
G7 Theo thời gian êm C trôi
Am Hai phương trời xa Dm xôi
Chân G7 xiêu làm sao C vói
Gió lạnh qua môi E người
Nắng tàn rồi hoa Am ơi
Người về C đâu luyến lưu Am đầu gieo khổ cho Dm nhau
Tình ở G7 đâu mãi đi tìm mắt nhòa bóng C câu
Am Đã qua rồi mùa F ngâu
G7 Bến Tiêu Tương chìm C sâu
Am Cánh chim Uyên ngàn Dmdâu
Thuyền neo bến E nao
Còn E7 Ai thắp nến, hong Am sầu
Ba Esus4 mươi mùa lá E vàng
Mây thẫn thờ trăng Am ơi
Khóa tình trên giường Dm mộng
Ai G7 ngụ vào tim C côi
Lòng nao nao dĩ E7vãng
Kí ức chợt xanh Am ngời
Ba mươi mùa lá F rụng
Ai đó còn yêu Am tôi
Hay Esus4 lời xưa tầm Dmgửi
Nên G7 giờ đành phai C phôi
Nơi Am đầu ghềnh sóng Dm xô
Lời G7 trao tình theo C gió
Ân F tình trong thầm Dmlặng
Thành E7 bâng khuâng suốt Am đời
Riêng Esus4 mình tôi thầm Dm lặng
Thành E7 gieo neo kiếp Am người