1. Từ một Am ngày em về chốn C đây
Mang về Dm theo những tiếng thở F dài
Rồi một Em ngày chuyện đời vừa G ghi lên đôi bờ mắt F khóc Em
Cuộc tình vừa G mất có tiếng kinh cầu cho Am nhau.
Biết như C thế mà lòng vẫn Am nhớ
Nhớ trăng Dm xưa C và giấc mơ G xa
Thoáng xuân C qua hằn dấu phong F ba Am
Ăn năn dã Em tràng biển đau cát vắng
Nhớ F nhung tình E7 nhân.
Rồi một Am mình em ngồi thở C than
Bên đời Dm tôi đã nhuốm bụi F đường
Nhìn lại Em mình ngọn lửa mùa G đông thôi không còn sáng F nữa Em
Chỉ còn dòng G sông những nhánh lục bình long Am đong.
ĐK:
C Sẽ thấy đời mênh Em mông thấy mình cô Dm đơn xót xa niềm riêng
F Đứng giữa trời bơ Am vơ nẻo về giăng G mưa trời giông E7 gió
Am Có nỗi buồn nhân Dm thế G những đam C mê F rồi sẽ qua Bb đi thật E7 nhẹ
Và Am những âu Dm lo phiền F muộn ngủ yên trong E7 hồn
Về tìm nhau lãng F quên trong vết Dm thương tháng năm hằn E7 sâu.
2. Lời ngọt Am ngào đầy đắng C cay
Trong lòng Dm đêm tối gọi F mời
Mà đời Em dài đời dài buồn G tênh mong manh màu khói F trắng Em
Chờ từng giọt G nắng sưởi ấm cho tình gian Am nan.
Hãy cho C hết lời nào tha Am thiết
Giữa âm Dm u C trời đất im G nghe
Vết yêu C đương đẹp những thiên F thu Am
Bâng khuâng bến Em lạ người qua câm nín
Dửng F dưng nhìn E7 em
Người thì Am thầm bên đời dở C dang
Nghe buồn Dm vui héo hắt nụ F hồng
Còn lại Em gì đường về còn G xa trăng sao còn quyến F luyến Em
Chỉ còn mình G em giữa chốn chợ Em đời thênh Am thang.