Ngừng đây soi bóng bên dòng Dm nước lũ Bb
Cầu cao nghiêng dốc bên dòng Gm sông sâu
Sầu vương theo sóng xuôi về A7 cuối trời
Một vùng đau thương chốn làng cũ Dm quê xưa
Người đi chưa hết hương sầu Dm lữ thứ Bb
Hồn theo cánh gió quên tình Gm xa xưa
Tuổi xanh như lá thu rụng A7 cuối mùa
Mộng về đêm đêm khát vừng trán Dm ngây thơ
Em Gm đến bên Dm tôi một chiều khi nắng phai rồi
Nắng ngừng bên chiếc cầu biên giới
Xa Gm xa thoáng A7 đàn trầm vô tư
Đâu Bb đây dáng Gm huyền đền duyên Dm mơ
Bên Bb cầu biên giới
Tôi lặng nghe dòng A7 đời từ từ Dm trôi
Sông Bb nước xa A xôi,
Mây Gm núi khắp Dm nơi
Không Gm tỏ một đôi lời.
Ôi giấc mơ A7 qua
Mộng Dm đời phiêu lãng giang F hồ
Sống trong C6 lòng người đẹp Tô F Châu
Hay là Dm chết bên bờ sông Da – Bb nube
Những A đêm sáng Dm sao
Nhưng Gm đường quá xa Dm vời
Hương Gm trời vẫn mê Dm mải
Đời tôi sao vẫn còn biên giới!
Lòng Bb tôi sao vẫn ngừng nơi đây
Ôi A dòng tóc êm đềm!
Ôi bể mắt đắm chìm!
Đời Dm phong sương cũ, chỉ Bb là thương Gm nhớ
Mộng bền năm A xưa
Chỉ là mơ Dm qua.