Miền Trung Em ơi! Thương quá là thương
Bão lũ tràn A về nhà tan cửa Em nát
Bão lũ tràn A về tan tác vùng Em quê
Để người miền Bm Trung khổ đau bao D đời
Cớ sao ông A trời không mở lòng Em thương
Cớ sao ông D trời gây cảnh tan Bm thương.
Miền Trung Em ơi! Nước mắt lại rơi
A Biết đến bao Em giờ trời thôi bão lũ
Biết đến bao giờ trả lại miền Bm Trung
Cuộc sống ấm D no mảnh đất trong G lành
Để không đói A lạnh giá rét giữa trời Em sương
Trẻ thơ đói D lạnh không nhà nương Em thân.
Người miền Em Trung mất hết cửa Am nhà chỉ vì cơn bão đi Em qua
Để lại xót Am xa vợ mất Em chồng con mất cha sống cảnh không nhà
D Ơi Bm ơi đồng bào C ơi thương lấy dân Bm mình tuy rằng khác Em giống nhưng chung một giàn
Mình cùng chung Am tay lá lành đùm lá D rách thương lấy dân Bm nghèo của người miền Em Trung.