Bảo Lộc Am ơi, thành phố cao F nguyên xao xuyến lòng Dm người
Dòng thác Dam E7 Bri trắng xoá một góc G trời
Nhắc lại tình C yêu một thời đôi F lứa,
để lại nơi E7 đây …. chuyện tình đẹp Dam Am Bri
Bảo Lộc Am ơi, đồi núi mênh F mông, mây nước hiền Am hoà
Vườn cà Dm phê, đồi trà xanh bát C ngát
dưới ánh chiều G tà , em cao nguyên rạng E7 rỡ,
để người lữ E7 khách … quên muộn phiền xa Am nhà
Bảo Lộc Am ơi, vẫn nhớ mãi những ký ức xa Dm xưa
những hàng C thông vi vu trong gió Dm mưa
Nhớ những G chiều có người con gái tiễn E7 đưa
Thương biết E7 mấy, nói sao cho Am vừa
Bảo Lộc Am ơi, ngày tháng trôi Dm qua , tôi vẫn yêu G người
Yêu thác Dam E7 bri, như yêu cả cuộc Dm đời
Cho dù thời F gian có phôi pha kỷ E7 niệm
Tôi vẫn yêu E7 em, yêu mãi người Am thôi