Mẹ Em tôi lúc nhớ lúc Am quên
Tôi ngồi bên mẹ lúc gần lúc Em xa
Mẹ Am tôi ngồi giữa bao la
Chiều mênh mông D gọi, chiều tha thiết G buồn.
Mắt Em tro lệ chảy xa D nguồn
Bàn tay mẹ nắm đôi bàn tay con
Mẹ B7 ơi sương gió chiều hôm
Bàn tay mẹ lạnh vẫn dồn chút Em hơi.
Bàn Em tay mẹ B7 lạnh, mẹ D ơi
Vẫn dồn hơi D7 ấm như thời nào G xa
Con B7 như ngọn lúa la Em đà
Áo nâu mưa B7 nắng mẹ là quê hương.
Ngồi Em trông mẹ nhớ, mẹ Am quên
Đứa còn đứa B7 mất mẹ thêm đau Em lòng
Thương D con ngày đợi đêm G mong
Đứa gần mẹ D nhớ đứa vùng trời B7 xa.
Ôi Em vòng tay mẹ thiết Am tha
Trái hoàng hôn B7 rụng hiên nhà, vỡ Em toang
Bao Am năm mẹ một tấm lòng
Hóa thành sen B7 nở âm thầm tỏa hương.
Mẹ D ơi chín hướng mười B7 phương
Mẹ là Bồ Tát trong lòng chúng Em con.