Ngồi Em đây một mình ta, ngắm mây D trôi trên Em đầu
Nỗi Am sầu ngậm ngùi đây, mà bạn D thân xa nào G hay
Ngày Am ôm qua, mình D bôn ba, những Bm ngày dài vắng Em nhà
Mà Am giờ biền biệt xa, ta với D bạn, mỗi người một Am nơi. Bm
Ngồi Em đây một mình ta, với bao D la đất Em trời
Lời Am buồn là lời ca, người bạn D ơi muôn trùng G xa
Chuyện Am hôm qua, ngày D hôm nay, không Bm thể nào ta níu Em lại
Và Am rồi chuyện ngày mai, chưa biết Bm đời, ta ngắn hay Em dài.
Cà G phê mỗi sáng, chuyện Am đời ngổn ngang
Mấy D ai tình thân, như G mình là bạn
Cà Em phê mỗi sáng, chuyện Bm cười thế gian
Mấy D ai để tâm, nghe Em lời phàn nàn.
G Đời tôi đen D đủi, nên Em buồn nhiều ít Bm vui
Hiu C hắt dòng đời G trôi, đắng Bm bờ môi cũng Em gắng cười Bm
Để D nuôi, bao nhiều niềm ước Bm ao, bao hy vọng lớn lao
Cho D ngày mai ngày G sau.
G Chuyện đời hợp D tan, như Em bèo dạt mây Bm bay
Nhưng C nghĩa tình chẳng G phai, dẫu Bm người đi người Em ở lại Bm
Ngày D mai, khi xuân về khắp Bm nơi, người người trong tiếng D cười
Tôi Bm đón bạn về Em chơi.