1. Không gian về C trắng gọi phút nắng tan Em tầm
Nghe như lời Dm hát xẻ E7 đôi ánh trăng Am vàng
Khi buông chiều xuống rèm F thưa ấm điêu Em linh
Thời gian hóa rong Dm rêu về xây kiếp nhân G sinh.
2. Hương xưa gội C xóa lần trong tóc phiêu Em bồng
Mang cung đàn Dm trắng nằm E7 nghe gió qua Am thềm
Ta mang nhịp thở vào F đêm đón cơn Em mơ
Dệt thêm chút trăng Dm thơ gót G hài khua giấc C mơ.
ĐK:
Thấp F thoáng ngày rơi gieo xuống Em đồi
Lấp Dm loáng có G khi mang tiếng C cười
Thoáng F lém hờ mi song khép Em mành
Hoàng hôn trốn qua Am song vì G âm khúc mê C hoang.
Nép F bóng vào đêm say giấc Em nồng
Thức Dm giấc đón G ban mai thắp C đèn
Níu F kéo làn môi khô cóng Dm tàn
Để quên nếp chông Em chênh vờ G như biếng đôi C chân
3. Môi sen vỡ C bóng bặt tin khúc du Em thường
Vương trong màu Dm mắt ngày E7 xiêm áo vuông Am tròn
Anh mang từ thuở trời F hoa nắng lung Em linh
Nhặt thêm chút thơ Dm duyên lọt G qua vách phên C rèm.