Em Khi người nghệ sĩ cất tiếng hát dấu che niềm Am đắng cay
Trên bờ môi kia D vẫn thấp thoáng nỗi đau thương G đầy. B7
Em Em từ đâu đến mang tiếng C hát xa E7 xăm bên Am cây đàn
Tôi một người F# đi qua phải dừng B7 chân nghe khúc tình Em ca.
Bài tình ca của Em em là dòng sông nước trong Am xanh
Bài tình ca của D em lạc loài đi trên đất khách xa G xăm.
Một chiều nào ngồi D đây nhớ Am nhung quê nhà khóc Em thầm
B7 Nhớ cơn mưa Am chiều rì B7 rào qua Em sông.
Em Khi người nghệ sĩ cất tiếng hát hát lên từ Am trái tim
Mang cả dòng D sông bỗng phút chốc sẽ quay về G nguồn. B7
Em Đem ngàn vì sao soi lấp C lánh nơi E7 khung trời Am yêu thương
Riêng người nghệ F# sĩ vẫn còn B7 đi trong kiếp tha Em hương.