1. Mùa đông Am qua cơn gió rét buốt con Em tim bao đêm anh mong chờ
Mà F sao nơi G trái tim em luôn thờ C ơ E
Làm Am sao cho em biết đã chót yêu Em em yêu mình em
Dù F anh biết G em đã vui cùng ai Am kia
2. Người Am như tia nắng ấm tiếng nói Em em như muôn dòng sông
Gần F em những nỗi G đau như vụt C tan E
Tình đơn Am phương anh giữ Em lấy vẫn dõi theo em bên người ta
Nhưng người F ơi làm sao G dấu bản thân của Am mình
ĐK:
Từng ngày qua lòng Am anh xót xa
Đành gượng cười bước Em đi bên C người
Bao lời F yêu đành dấu G chôn chúc cho người sẽ C luôn yên E bình
Bởi vì do là Am anh đến sau đã quá trễ để Em nói yêu C em
Đêm buồn F tênh ngồi đây G hát khúc ca yêu đơn Am phương