1. Nghe Am nói Cà Mau xa F lắm, Em ở cuối Am cùng bản đồ Việt Dm Nam
Ngại Dm chi đường xa không Em tới, về để G nói với nhau mấy C lời
Xuôi Am mái chèo sông ông F Đốc, Em đêm trắng Am kịp tới chợ Cà Dm Mau
Xuồng Dm ghe ngày đêm không Em ngớt, người Cà G Mau dễ thương vô Am cùng.
ĐK: Am Về Cái Nước, Đầm D Dơi, nghe Dm ai ru câu ơi Am hời
Thương D em đừng để duyên lỡ Dm thời
Tội nghiệp D ghê nghe sắt se tim Dm tôi
Am Chừng nào về Năm Em Căn, nhớ G nhau qua lại cũng C gần
Am Một lần về U G Minh, nghe muỗi Dm kêu nhớ Em rừng Cà Am Mau.
2. Mai Am mốt Cà Mau em F lớn, Em tuy út Am mà "sửa soạn" đẹp Dm hơn
Cà Dm Mau đường đi không Em khó, mà chỉ G khó qua sông vắng C đò
Em Am đứng mình ên một F hướng, Em duyên dáng Am mời khách lạ ngàn Dm phương
Cà Dm Mau mặc thêm áo Em mới, về Cà G Mau là thấy thương em Am rồi.
* Điêu Phi Vân (Phi Nhung trình bày) —–
Gió Am xuân bay về Cà Mau qua Đầm dơi D
Nước sông lững Am lờ bông tràm D thoảng đưa mùi Am hương
G Mong anh đến rừng U Am Minh cảnh quan bao đời D khung trời đẹp [A,] xinh
Lá G hoa điểm tô đời Am xuân chúng mình về vùng Năm C Căn
Cùng lắng E7 nghe khúc ca bình D minh
Tiếng Am hò dìu dặt xa C đưa dòng sông Em nước trôi sóng xô con E7 đò
Đêm chúng C mình giã từ cùng F nhau lưu luyến bao ân G tình khung trời Cà Am Mau