1. Khi mùa thu Am đến lá khô bên thềm Dm rơi
Rơi vào hư G không là cõi chết thanh C âm
Nên chỉ còn G nghe mưa rơi xuống lũng C sâu
Hồn E7 cầm vương chốn nao.
Khi mùa thu Am đến nắng phai trên đồi Dm nương
Nhớ người năm G cũ về giữa ánh trăng C suông
Để rồi sầu Dm thương bao năm ngỡ đã C phai
Chợt E7 về theo bóng Am ai.
ĐK:
Một mùa thu Am chết chôn theo bao mộng Dm mơ
Tình thơ ngây G lúc môi hôn chưa vội C trao Am
Đời chưa trang Dm điểm nên thu buồn tóc E7 rối
Trôi vào miền hư vô.
Để rồi thương Am nhớ chút dư hương ngày Dm xưa
Vòng tay chưa G kín gió mưa che niềm C đau Am
Mộ xanh rêu Dm đá cũng mỏi mòn chờ E7 nhau
Cho dài muôn kiếp Am sau.
2. Khi mùa thu Am đến lá khô bên thềm Dm rơi
Rơi vào hư G không là cõi chết thanh C âm
Nên chỉ còn G nghe mưa rơi xuống lũng C sâu
Hồn E7 cầm vương chốn nao.
Khi mùa thu Am đến bến xưa vắng người Dm qua
Nghe đời trầm G luân chìm bóng đáy sông C xa
Nhớ một người Dm đi mang theo chút tình C tôi
Để E7 rồi mãi chia Am phôi.