1. Anh viết nhạc làm Em gì mà đời luôn chê G chán
Anh viết nhạc làm Em gì mà người chẳng muốn Am nghe
Anh viết nhạc vì D ai, hay vì công hầu khanh C tướng
Hay Em vì để khoe Am khoang, rồi cho mình là nhạc B7 sĩ.
2. Anh hãy nhìn lại Em mình, rồi nhìn người đi G trước
Nghe những bài nhạc Em tình, dòng nhạc từ trái Am tim
Luôn sống hoài thời D gian, nên đời vẫn hằn yêu C mến
Bởi Em vì đó là tình Am yêu, của B7 người nhạc sĩ chân Em thành.
ĐK:
D Anh, anh hãy nhìn lại C đi
Dòng D nhạc tình mê G ly, ru hồn ta thuở trong Em nôi
Am Hay dòng nhạc của quê hương
Dòng nhạc của đất D nước, muôn đời B7 sau chẳng phôi Em phai.
3. Ôi thế sự buồn Em cười, nhìn đời mà ngao G ngán
Gian dối thì ngự Em trị, ở tận chốn ngôi Am cao
Tôi tiếc thời vàng D son, mây phủ che mờ ánh C sáng
Viết Em nhạc bởi người Am nghe, nỗi B7 niềm riêng của tâm Em hồn.