Một hai F ba hóa tro tàn
Sầu cho Am ta, tất cả cho nàng
Ngày em F xa ta ngỡ ngàng
Sao mất Am nàng lại buồn như thế.
Khi em F đến cướp lấy trái tim đang ngu dại này
Lúc người Am đi em để trên mi anh giọt sầu
Anh nâng F chén xua cơn đau trong tim anh đọa đầy
Muốn ngừng Am suy muốn ngừng suy trong đêm bạc màu.
T-ĐK:
Ê i F ê ê ê, ê i ê ê ê
Anh đã Am loop, đã loop, đã loop trong niềm đau này
Đừng như F thế (ê ê) nhưng u sầu (no no)
Anh chẳng Am muốn, chẳng muốn chẳng muốn nó ở trong đầu
ĐK:
Và thế là F ta bỗng nhận ra không thể quên
Người xé nát tim Am ta chia làm ba bốn năm phần
Cắt vầng F trăng đem vào giăng trong phòng ta
Để luôn nhắc ta Am rằng chẳng còn ai cần ta nữa.
F La la la la la là
Một hai Am ba nước mắt của anh lại rơi
Ở đâu F đó có tiếng em đang cười
Người yêu Am hỡi hãy để trái tim nghỉ ngơi.
F La la la la la là
Một hai Am ba nước mắt của anh lại rơi
Tình yêu F đó có lẽ em quên rồi
Chỉ còn Am anh mãi chẳng thể quên người ơi.
2. Một hai F ba loay trong nhà
Đau nhất Am là người ở trong gương
Nàng làm F cho đôi mi anh nhòa
Chỉ bằng Am dăm ba câu tầm thường
Người đau F nhất vẫn ở đó ngay bên trong gương
Em ơi, em ơi, anh Am muốn muốn được sống như người bình thường
Nụ cười anh F cất mắt anh vẫn long lanh hơi sương
Bầu trời thì vỡ làm Am đôi anh thả trôi suy tư trên giường
T-ĐK:
Ê i F ê ê ê, ê i ê ê ê
Anh đã Am loop, đã loop, đã loop trong niềm đau này
Đừng như F thế (ê ê) nhưng u sầu (no no)
Anh chẳng Am muốn, chẳng muốn chẳng muốn nó ở trong đầu
ĐK:
Và thế là F ta bỗng nhận ra không thể quên
Người xé nát tim Am ta chia làm ba bốn năm phần
Cắt vầng F trăng đem vào giăng trong phòng ta
Để luôn nhắc ta Am rằng chẳng còn ai cần ta nữa.
F La la la la la là
Một hai Am ba nước mắt của anh lại rơi
Ở đâu F đó có tiếng em đang cười
Người yêu Am hỡi hãy để trái tim nghỉ ngơi.
F La la la la la là
Một hai Am ba nước mắt của anh lại rơi
Tình yêu F đó có lẽ em quên rồi
Chỉ còn Am anh mãi chẳng thể quên người ơi.
Một hai F ba hóa tro tàn
Sầu cho Am ta, tất cả cho nàng
Ngày em F xa ta ngỡ ngàng
Sao mất Am nàng lại buồn như thế.