1. Màn đêm F buông mang Bb theo cơn gió đông C về
Trời lạnh Gm quá khiến anh chẳng thể yên Dm giấc
Phải chăng Bb em ở ngay bên C cạnh
Nhẹ đưa F tay ôm anh thật Dm chặt
Thì ấm Gm áp biết mấy đêm Bb nay sẽ không còn C dài.
2. Chỉ thật F tiếc điều anh Bb muốn quá xa C vời
Vì bên Gm em đã có một hình bóng Dm mới
Và giờ Bb đây anh cũng chỉ C là
Một người F em đã từng yêu Dm thôi
Làm sao C ta có thể dành cho Bb nhau yêu thương như lúc C xưa.
ĐK: Lòng anh Dm thấy nhớ em thật Am nhiều
Dù biết Bb nhớ em sẽ nhiều nước F mắt
Chỉ là Dm anh không thể quên C đi một người
Mà anh Bb đã yêu hơn chính Dm mình.
Vì cuộc sống không như mong Am chờ
Và ước Bb muốn sẽ mãi là ước F muốn
Trong tình Dm yêu dành cho C ai yêu thương quá nhiều
Thì cố Bb gắng quên ta lại càng Dm nhớ