Bao câu Em hát từ ngàn xưa gửi C lại
Sao con D thương câu hát quê C mình
Bao thay D đổi giữa dòng đời xuôi G ngược
Nhưng tình Bm cha mãi ấm áp đong C đầy.
Cả cuộc Em đời vất vả lo G toan
Cha tần Bm tảo ngược ngàn ngược Em thác
Củ sắn củ Am khoai D vào mùa giáp G hạt
Trong vị ngọt Bm bùi thấm mặn mồ hôi Em cha.
Mùa hạ Am về Bm nắng sạm làn Em da
Cha mải C miết trên Em đường cày khô Am cháy
Cây lúa trổ F đòng đơm bông trĩu G hạt
Cho mùa Am vàng rộn rã xóm B7 thôn.
Khi đông G về mưa ướt đường C trơn
Manh áo Em cũ đượm màu sương A gió
Đôi quang D gánh dọc nẻo đường xa G ngái
Cha gồng Bm mình trong giá lạnh tái Em tê.
Cánh cò G bay chấp chới ven C đê
Chiều vương Am nắng D đồng quê gió G hát
Hạt gạo làng A ta dẻo thơm mùa D gặt
Thấm vị mặn Bm mòi giọt mồ hôi cha.
Cha G ơi dù cho cùng trời cuối C đất
Câu thơ con Am viết D là lời nhớ G thương
Dù mai Am sau biển cạn non D mòn
Tình cha ấm Bm áp trong con trọn E đời.