Nhạc buồn vang B7 theo bước Em dài
Lắng sâu trong lòng con phố Am đêm
Dù nghìn sao C kia giữa Am trời
Bóng đêm sao vẫn C còn B7 trớ Em trêu.
Nhạc buồn lê B7 thê tái Em hồi
Khúc ai viết từ con phố Am đây
Muộn phiền chia C ly khắc Am khoải
Bám theo ta C từng B7 phút Em giây.
Vấn G7 vương điệu nhạc Dm7 đêm
Xoáy G7 xoay vào con Dm7 tim
Níu G7 chân dừng nơi Dm7 đây dẫu còn mình G7 ta
Phải C7 chăng từ cơn Gm7 mơ
Thế C7 nhưng tự nhiên Gm thôi
Lệ C7 rơi Bb7 thổn Ab7 thức
C7 Trở E7 trăn A7 đêm Dm dài
Khúc Dm ca nào bi ai
Khẽ G7 run lạnh trăng Dm7 xanh
Khúc G7 đơn điệu hoài Dm7 mang của kẻ tình G7 nhân
Khúc C7 ca lời thở Gm7 than
Đớn C7 đau cùng hân Gm7 hoan
Lời C7 rên rỉ quá quá xanh E7 xao
Cho C7 hết đêm Em trường B7
Dù bình minh B7 xua bớt Em sầu
Cớ sao vẫn vọng đáy tim Am sâu
Phải chăng cho C ta nhớ Am hoài
Phố đêm nghe vang C vọng B7 khúc bi Em ai.