1. Người dư hạnh F phúc nhường tôi một G cân
Dậy ba giờ Em sáng bỗng thấy mình Am cần!
Người dư giấc Dm mộng đổi ngang lấy G bằng
Những vết thương C lòng, được G không?
Niềm vui người F có thì tôi sẽ G mua
Nỗi buồn người Em lấy thì tôi sẽ Am cho
Chắc tôi sẽ Dm giàu nếu bán hết Em được
Nỗi đau đã Am từng.
2. Người thương mình F thế mà tôi thì G không!
Còn tôi lại Em khóc vì người mình Am yêu
Tất cả chỉ Dm là mộng ước mỗi G người!
Thật đúng là C điều nghiệt ngã!
Người mong được F nhớ còn tôi cần G quên
Người mong trả Em hết còn tôi cần Am thêm
Trái tim mỗi Dm người chỉ mong những Em điều
Mãi không có Am được.
3. Người chưa từng F khóc người chưa từng G đau
Vì yêu vì Em nhớ một ai đậm Am sâu
Làm sao hiểu Dm được cảm giác của G người
Vừa trải qua F nhiều tổn C thương!
Trần gian mãi F mãi là một vòng G xoay
Người xin tình Em ái người mong bình Am yên
Chẳng ai chấp Dm nhận giữ yên số Em phận
Của riêng chính Am mình!
3. Người chưa từng F khóc người chưa từng G đau
Vì yêu vì Em nhớ một ai đậm Am sâu
Làm sao hiểu Dm được cảm giác của G người
Vừa trải qua F nhiều tổn C thương!
Trần gian mãi F mãi là một vòng G xoay
Người xin tình Em ái người mong bình Am yên
Chẳng ai chấp Dm nhận giữ yên số Em phận
Của riêng chính Am mình!