F Giữa ngã G tư bao người Am qua lại
Mà sao F em lại thấy G mình thật lạc Am lõng
Hôm F qua anh nói tạm biệt, nói G ta không hợp nhau
Hôm Em nay anh quyết định rồi, lời nói Am em chẳng còn ý nghĩa
Vậy Dm là ai bỏ Em rơi ai Am rồi
Làm sao F vơi bớt những G nỗi đau (này)
Vì con F tim em G không thể Am tin
ĐK1:
Lòng người sao F mau thay đổi
Quẩn quanh không Em tìm ra lối
Kết Dm thúc rồi sao Em mắt môi vẫn Am ướt vội
Giả vờ mạnh F mẽ trước những thay đổi
Anh cười Em vui bên ai sớm tối
Duyên Dm hết thật rồi, anh Em bỏ rơi em Am vội
ĐK2:
Lòng người sao F mau thay đổi
Quẩn quanh không Em tìm ra lối
Sẽ Dm tốt thôi ngày Em tháng trôi phai Am phôi
Vì yêu thương F ai đã nỡ chia đôi
Kết thúc Em kia sao đến quá vội
Em Dm mơ màng tỉnh Em giấc trong hoang Am mang
Duyên Dm hết thật rồi, anh bỏ Em rơi em Am vội.