Dm Con gì có hai cái Gm càng đố anh nè chàng Dm ơi
Con gì nó đi xàng Gm xê khi buồn đau nó quên đường Dm về
Con Am gì nó ra bờ C sông khi mùa Am mưa kêu mãi đợi Gm chồng
Ngâm ngùi nếu anh nghe Am thấy đố anh nói con gì dùm Dm em
Cua thì có hai cái Gm càng nó đi tìm người Dm thương
Nó buồn nó đi xàng Gm xê như lòng em nhớ anh chiều Dm về
Kuốc Am buồn nó ra bờ C sông ơi con Am kuốc kêu mãi đòi Gm chồng
Lòng này nếu anh nghe Am thấy, đố anh biết em buồn vì Dm ai???
Dm Con chi chi nó kêu meo meo lắm lem có phải anh Gm Mèo (meo nó kêu meo meo)
Thương anh Tý nhà C bên thấy Mèo đứng đó buồn ngó Am xa xăm (anh Tý chít chít)
Con chi chi nó C đi nhưng chân không có nó bò dọc Am ngang (đi mà không có chân ah)
Thương anh Sửu nắng C mưa lo cho cây Am lúa sớm trưa trên Dm đồng
(trên đồng trưa, đồng trưa, trên đồng trưa, đồng trưa).
ĐK: Ngày Dm xưa, nơi xa chốn rừng sâu, muôn thú kêu về đây
Ngày Gm xưa, ai nhanh nhất trần gian trong con giáp 12
Ngày C thi: Anh Sửu về Gm nhì, anh Tý nhà ta chạy nhanh nhất Am thôi
Trong khi anh Dần lại qua thứ C ba, lang nhang sau cùng là anh Hợi Am ú!!!
Ngày Dm nay, trong con giáp 12 sao không thấy anh chàng voi,
Vì Gm anh, ham chơi quá không chịu đi nên lỡ bước ngày thi
Ngày C nay, số phận an Gm bày con giáp 12, 12 tháng Am thôi
Biết nhiêu nhiêu chàng tài hoa khắp C nơi
Nhưng không vô được 12 con Am giáp, đến trễ ngày Dm thi
Rap: Tháng Giêng em ra thăm đồng có anh Chuột nhắc đứng trồng cây si
Tháng Hai chưa đến mùa thi, lại gặp anh Sửu đứng lì cửa sau
Tháng Ba cau nhớ lá trầu, Dần ơi em sợ em đâu dám liều
Tháng Tư mặt mũi buồn thiu, gặo rồi mới hoãng sáu điều Mẹo ơi
Tháng Năm nắng ấm chân trời, Thìn về ai cũng rạng ngời cầu mong
Tháng Sáu ngày nhớ đêm trông, Tỵ ơi anh mãi bến sông xa vời
Tháng Bảy bắt Ngọ về trời, bèn vô cúng Phật khắp nơi an lành
Tháng Tám chẳng dám gặp anh, nghe đâu anh đã nổi danh Dê rồi
Tháng Chín chân thắm lạ thường, mặt hiền như Khỉ anh còn nhớ không?
Tháng Mười lá vẫn còn sung, có anh Gà gáy tứ phương trầm trồ
Mười một tháng ngẫy nghĩ ngơi, đêm đên thao thức Tuất ơi nhớ chi?
Mười hai kẻ ở người đi, Hợi buồn em có vui gì đâu anh