Valse
Rất Huế
1. Giữ chút gì rất Huế đi em. Nét duyên là trời đất giao hoà. Dẫu xa, một mai anh gặp lại. Vẫn được nhìn em say lá hoa.. Giữ chút gì rất Huế hiền ngoan. Xin em chớ cắt mái tóc thề. Ðể cho gió thổi bay suối tóc. Và mùa đông ấm đôi vai gầy.. ĐK:. Giữ chút gì rất Huế trang đài. Nón nghiêng, bóng nắng dáng thơ ngây. Gặp anh nón hỡi đừng nghiêng xuống. Cho...
Tình ca muôn thuở
1. Nhớ quá màu mắt em hiền hoà xa xăm. Lang thang chiều nắng buông dần tàn héo hắt. Bóng tối về mau, ai ngóng ai buồn sâu. Cô đơn từng đêm gió mưa ôi lòng đau.. 2. Nước mắt chiều ấy sao ngàn đời chia ly. Em đi về cuối phương trời nào nhung nhớ. Có biết tình ta ôm bóng đêm hoài mong. Tơ duyên về đâu trách ai quên câu thề.. ĐK: Giờ xa cách xa sầu...
Tình yêu lên ngôi
1. Trong nắng mai dáng em gọi mời. Bên lá hoa chim ca muôn lời. Anh ngất ngây hương tình ngọt đẫm. Hỡi em yêu kiều tình yêu lên ngôi. ĐK: Tình yêu anh cao vút trên ngàn. Tình yêu em sóng biển tràn lan. Tình đôi ta như mây và gió. Gió cuốn mây cuộn tình đẹp như thơ. 2. Em, hỡi em anh yêu muôn đời. Em hãy nghe tiếng yêu thương này. Em có hay anh yêu...
Tình khúc Ơ bai
1. Tôi đi bằng nhịp điệu. Một hai ba bốn năm. Em đi bằng nhịp điệu. Sáu bảy tám chín mười. 2. Ta đi bằng nhịp điệu. Nhịp điệu không giống nhau. Ta đi bằng nhịp điệu. Nhịp điệu sao khác màu. Sông cạn, đá mòn. Sông cạn, đá mòn. ĐK: Làm sao ta gặp. Làm sao ta gặp được nhau. Ơ bai í à a a, Ơ bai í à a a. Ơ bai í à a a, Ơ...
Chuyện tình bé nhỏ
1. Chuyện tình tôi bé nhỏ, mười sáu tuổi đã yêu. Yêu người yêu cùng tuổi, nàng đẹp như thiên thần. Rồi thời gian biến đổi, mười tám tuổi đã xa. Em làm dâu nhà khác, lúc tôi còn thư sinh. ĐK: Ngày em lên xe hoa, tôi buồn chẳng dám nói. Thương tình tôi biết mấy, nên dòng lệ tuôn trào. Ngày em lên xe hoa, tôi buồn chẳng biết viết. Câu tình thơ thắm thiết, đưa người yêu...
Hôm nay tình cờ
Hôm nay tình cờ. về qua lối cũ. vẫn người con gái. bên giàn hoa xưa. Ôi ngọn gió đưa. môi cười mắt liếc. hoa hồng tím biếc. ơi người em thơ. Trong ngàn giấc mơ. còn xanh mộng với. giữa đời qua vội. còn ai nhớ quên. Mãi vẫn là em. trăng mùa thiếu nữ. tận cùng ngôn ngữ. chẳng đủ lời nhau. Mãi mãi ngàn sau. mầu hoa vẫn tím. không lời thề hẹn. vẫn người năm xưa.
Mùa hè đẹp nhất
1. Chiều mưa trên phố vắng ray rứt tiếng mưa buồn rơi. Ngày qua rất vội mây xám giăng mờ ngõ tối. Mùa thu sao đã đến cho lá úa trên hàng cây. Và em có buồn khi lá rơi. ĐK: Ai đã cho em những ngày tháng huy hoàng. Ai đã cho em rộn ràng ấm êm. Ai đã đưa em lên gặp ánh sao trời. Ai đã cho em mùa hè đẹp nhất trong đời. 2. Chiều mưa...
Cho tôi xin
1. Cho tôi xin chút nắng. Sưởi ấm áp tình người. Có quãng đời im vắng. Nở nụ hồng xinh tươi. 2. Xin thêm chút mây thôi. Cho bóng mát cuộc đời. Qua bao lần thay đổi. Một lần được thảnh thơi. ĐK: Xin vài hạt mưa rơi. Giúp nuôi mầm hy vọng. Vươn sức sống nơi nơi. Thôi một đời long đong. 3. Xin vầng trăng luôn sáng. Soi bước đường mù sương. Có người mong năm tháng. Thôi...
Chờ trăng
1. Tìm phút giây cho quên nỗi đớn đau. Ta đứng trông theo bóng dáng hôm nào. Lắng nghe giọt nước mắt lăn tròn xuống. Đọng lại bờ môi vị đắng cay. 2. Ngày tháng trôi loanh quanh nỗi vấn vương. Nguồn suối mơ chan chứa suốt đêm trường. Cánh chim én bay tìm báo xuân về đến. Nhạc điệu mừng vọng vang đến muôn phương. ĐK: Mộng ước chung đôi đời đẹp mãi. Đến khi nắng xế, ánh hoàng...
Tự tình khúc
1. Tôi như trẻ nhỏ ngồi bên hiên nhà. Chờ xem thế kỷ tàn phai. Tôi như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa. Mà sao vẫn cứ lạc loài. Tôi như là người lạc trong đô thị. Một hôm đi về biển khơi. Tôi như là người một hôm quay lại. Vì nghe sa mạc nối dài. Đừng nghe tôi nói lời tăm tối. Đừng tin tôi nhé vì tiếng cười. Đôi khi một người dường như chờ đợi. Thật...
Tên em Bluebonnet
Thân em hoa cỏ dại. Mọc trên đồng thênh thang. Gọi mùa xuân trởi lại. Thoả hương gió nồng nàng. Tháng ba hoa hé nở. Biên biếc màu xanh non. Dám nào đâu rực rỡ. Chỉ pha chút tím hồng. Hoa tím màu thủy chung. Là xanh tình hy vọng. Mong một cuộc tương phùng. Thỏa bao ngày ngóng trông. Nắng một lần mỗi năm. Tháng ba mùa hẹn ước. Bát ngát trên lưng đồng. Em về khoe sắc hương.
Bến Kiên Giang
1. Chiều Kiên Giang bến mưa với sương hòa nhau. Gió heo reo thổi dưới chấm bông phi lao. Ôi Kiên Giang tiêu điều nên thơ như hoa chiều. Và đây bến xưa ngày ấy mưa gió ra đi buồn đau. Quên tình lòng tình đời tình nước chớ quên. Năm xưa bến này anh thề lòng quyết hy sinh vì nước. Bao thu đi rồi đi mãi anh quyết đi. Hẹn không cho lòng thương nhớ. Mưa thu gió...