Tango
Tiếc nuối
Hồn em lỡ tơ vương. Khung trời buồn Đà Lạt. Khung trời mờ hơi sương. Gió rừng về hiu hắt. Gió rừng về hiu hắt.. Bây chừ một mình em. Lần qua từng phố vắng. Bước chân vang âm thầm. Mà nghe từng cay đắng!. Hồn em lỡ tơ vương. Khung trời buồn Đà Lạt. Khung trời mờ hơi sương. Gió rừng về hiu hắt. Gió rừng về hiu hắt.. Con phố nào đứng đây?. Một mình em lạc lõng!.
Tiếc nuối
Hồn em lỡ tơ vương. Khung trời buồn Đà Lạt. Khung trời mờ hơi sương. Gió rừng về hiu hắt. Gió rừng về hiu hắt.. Bây chừ một mình em. Lần qua từng phố vắng. Bước chân vang âm thầm. Mà nghe từng cay đắng!. Hồn em lỡ tơ vương. Khung trời buồn Đà Lạt. Khung trời mờ hơi sương. Gió rừng về hiu hắt. Gió rừng về hiu hắt.. Con phố nào đứng đây?. Một mình em lạc lõng!.
Phố vắng
1. Phố vắng chiều nay bước chân buồn. Con đường quen thuộc dấu em qua. Hôm nay chợt thấy như xa lạ. Như chợt vừa nghe em tiếng ca.. Phố cũ người quen tiếng kêu chào. Hai hàng me già hát xôn xao. Chia tay một thoáng thôi cũng đành. Cho cuộc tình tan như gió bay.. ĐK:. Ai nhớ không giây phút ban đầu. Sao tiếng yêu đương quá nhiệm màu. Cho đôi môi nghe tình yêu đến. Là...
Lỡ xuân này
1. Từ xa cách anh đi vào ngút nhớ. Quyện u sầu theo tháng ngày đong đưa. Em, em hỡi! Mùa xuân về rồi đó. Có bao giờ em nhớ lại xuân xưa?. 2. Từ xa cách anh vẫn hoài mong nhớ. Lỡ xuân này, anh hứa đợi xuân sau. Anh không muốn đời em sầu lẻ bóng. Để tiếng đời mai mỉa đến muôn sau.. ĐK:. Con đường cũ hai hàng cây đứng lặng. Gục đầu trong mưa bụi...
Thiên đường đã lỡ
Từ thuở thiên đường bỗng mất tên. Tình ta từ đó lạnh hương nguyền. Ta đi góp lại hương mùa cũ. Gợi chút ân tình trong lãng quên.. Nắng Sài gòn vương tóc người yêu. Càng cách xa nhau càng nhớ thật nhiều. Cuộc đời buồn, buồn như sóng vỗ. Từ độ xa người đời vẫn cô liêu.. Chừ ai đưa em về qua phố nhỏ. Ai dìu em qua lối quen xưa. Vẫn đường nắng, nắng vàng bỡ ngỡ.
Sài Gòn yêu dấu
Sài Gòn nơi ấy tang thương lắm. Gợi nhớ trong ta mấy vạn đời. Trăng ngọc, trăng say, trăng vẫn cũ. Riêng tình nghẹn suối nước khôn vơi.. Ta lặng mấy mùa thu lá úa. Nghe tình sướt mướt khóc nơi đây.. Ta nguyện cho người ấy đã đi. Thôi đừng thôi đừng tưởng nhớ mộng yêu vì. Bên chồng đừng tưởng tình ta nữa. Để rồi sầu khổ ứa vành mi. Đừng bao giờ khóc chuyện lỡ duyên. Ta...
Tình phai
1. Cho nhau ngày tháng êm đềm. Cho những ân tình như nắng phai. Có nhớ mùa thu màu lá vàng. Trong chiều hiu quạnh gió thu sang.. Anh đến tựa như áng mây hồng. Tàn nhau ngoái mắt long lanh. E ấp vòng tay tình e thẹn. Môi thắm nụ hôn suốt đêm dài.. ĐK:. Nhưng đâu ai ngờ lỡ duyên thề. Những phút êm đềm khó phôi pha. Thương mối tình xưa đành lỗi hẹn. Thương từng con...
Chiếc lá mùa thu
Còn chiếc lá trên cành. Đang phất phơ trước gió. Tàn thu về đầu ngõ. Chiếc lá vàng mong manh. Hững hờ chưa muốn rơi. Hiu hắt cưới chân trời. Đã nhuốm màu quan tái. Nằm mơ mãi mơ hoài. Lá dưới cội về cành. Bỏ quên đi hờn dỗi. Đang giữa mùa xá tội. Hai chiếc lá dỗ dành. Mở cõi lòng vị tha. Khi em quay trở lại. Dấu vết nào ái ngại. Cuộc tình lại nở hoa.
Hãy yêu người em yêu
1. Em hãy yêu người đã yêu em. Vội đi chiều xuống nắng qua thềm. Vội đi đời vẫn còn tươi thắm. Chớ để ngày qua lại bóng đêm.. 2. Em hãy yêu người ấy đi thôi. Tình xưa đừng vướng bước chân rời. Tình xa là biết tình xa mãi. Đừng vẩn vơ buồn nhớ đến tôi.. ĐK:. Em hãy yêu người ấy yêu đi thôi. Tháng năm đừng phí để phôi phai. Mình đã một thời tình sâu...
Hãy cho em
Hãy cho em làn môi anh dịu ngọt. Nụ hôn yêu em đón nhận tràn trề. Hãy cho em những tia nhìn trìu mến. Ru hồn em cho chất ngất đam mê. Hãy cho em những ngày vui tình ái. Kể nhau nghe những bước đăng trình. Hãy cho em những đêm dài mật ngọt. Say đắm một đời ân ái nghe anh.. Đêm nay đêm cô đơn nhớ anh thật nhiều. Đêm nay trời đầy sao sáng nhưng sao...
Bơ vơ ngõ hẹn hò
1. Đêm sương lạnh rớt bên đường. Em có nghe lòng tê tái không. Anh giữa trời khuya nhìn gió lộng. Nghe hồn hoang lạnh phút trông mong.. Anh nhớ chiều qua lối hẹn hò. Sao giờ không thấy dáng em qua. Lang thang phố cũ chừng xa lạ. Sương ướt bờ vai nỗi xót xa.. ĐK:. Em sao quên hẹn để anh chờ. Phố vắng thưa người anh vẫn mơ. Em sẽ cùng anh về lối hẹn. Cho niềm...
Đoản khúc cuối
1. Tôi biết đời tôi đã hết rồi. Không còn hoa mộng tuổi đôi mươi. Cho nên tình ái đi vay mượn. Thương hại người ta cho thế thôi.. Thôi thế từ đây đã hết rồi. Ai về xây mộng tuổi đôi mươi. Tôi qua đường cũ xưa ai đợi. Cho trọn tình tôi thương tiếc người.. ĐK:. Trên phố xưa chân bước ngại ngùng. Nghe lá khô rơi xuống tiếng lòng. Tay bơ vơ khóc niềm trông ngóng. Đợi...