Slow
Sài Gòn ơi biết đến bao giờ
Biết đến ngày nào trở về cố hương. Tìm lại mùa xuân bình yên bên cạnh người thương. Biết đến ngày nào dòng sông sẽ trôi. Trôi về nguồn từ một miền xa xôi. Biết đến ngày nào tìm lại dáng xưa. Sài Gòn ơi còn không phố cũ chiều mưa. Chiếc áo lụa màu cùng bay thướt tha. Đưa tôi về một vùng kỷ niệm bao la. ĐK:. Nắng có còn xuyên qua bao cảnh lá. Mưa có còn...
Như cơn mộng ảo
1. Thôi quên đi, chỉ là một giấc mơ qua. Thôi quên đi, chỉ còn trong nỗi xót xa. Bao thương đau, bao chua cay, cho hôm nay. Khối sầu chìm trong mộng ảo, vội vàng đã trao..!. 2. Bao đam mê, mặn nồng ta trót trao nhau. Bao đam mê rã rời giây phút mê say. Như mây bay, có ai hay, ôm thương đau. Kỷ niệm tìm đâu nào thấy, thoáng như giấc mơ..!. ĐK:. Còn đâu tình...
Theo gió
Ta nằm nghe gió chuyển qua đêm. Đã chuyển xưa kia mấy độ rồi. Trời Đông, trời Tây, trời Đâu Xuất. Ta vẫn gối đầu trên đất quê. Hay ngỡ đang nằm trên đất quê. Cơn gió đông hàn buốt độ âm. Hơi nóng trời xưa miền nhiệt đới. Lặn vào huyết quản ngươc về tim. Trôi theo cơn gió thổi phương nam. Mây trắng làm sao ngăn lối đi. Chợt về trong tiếng chuông chùa cũ. Vọng thành sấm...
Tình chợt đến
Anh đã đến cho em niềm ánh sáng. Thắp lửa hồng rạng cháy lúc hoàng hôn. Tình cho nhau như nước ngọt về nguồn. Lời âu yếm nụ rũ. Mồng tơi tím trên giàn bông trỗ nụ. Tóc mây huyền em trú ngụ tim anh. Gót hài hoa ta đi hết ngày xanh. Màu nắng đẹp bức tranh tình thêu hoa. Môi nồng thắm nụ hôn dài không tuổi. Mộng trăm năm em gối áo tình si. Đêm dạt dào...
Gửi tháng giêng
Tháng giêng về mộng dệt. Lất phất hạt mưa Xuân. Hương tóc mùi bồ kết. Ta thấy mình bâng khuâng. Tháng giêng lòng chao động. Nhớ anh em hoài mong. Tình yêu đâm mầm sống. Giữa đất trời mênh mông. Lời yêu thương nung nấu. Con chữ đậm sắc mầu. Này anh ơi có thấu. Trao nghĩa nợ tình nhau. Cánh hoa đào thắm đỏ. Đốt cháy cả tim em. Mây chiều ru qua ngõ. Ánh mắt anh dịu êm.
Hẹn anh về Hà Nội
Hẹn anh về Hà Nội giữa chiều nay. Hương dịu ngọt tim này bao khao khát. Đường Quán Thánh cúc họa mi thơm ngát. Cả vùng trời bay tỏa mùi hương đưa. Hà Nội vào đông lất phất hạt mưa. Nơi quán nhỏ mành thưa lồng gió nhẹ. Lời âu yếm bên vành tai khe khẽ. Dựa kề anh không lạnh bởi mùa đông. Góc Công viên tiếng rao gánh hàng rong. Mùi ngô nướng lửa hồng thêm quấn quyện.
Thu hoài niệm
Anh về cùng em lật thời gian. Thềm rêu xóm nhỏ dưới mưa ngàn. Con đò gục đầu trên bến ngủ. Khoác gió heo may lạnh ngập tràn. Dõi nhìn theo anh suốt mùa thương. Bao mùa thu cũ dạ vấn vương. Áo em nhạt nắng soi bóng nước. Để cốm hương bay ủ mộng thường. Em ngồi đây gom nhặt lá vàng. Thu đã bao mùa thu lại sang. Có về chốn cũ như lời hứa. Cho ánh trăng...
Lặng lẽ biển
Nắng chiều ơi đừng ra đi vội vã. Gió khơi xa lặng lẽ giữa hoàng hôn. Vỗ về tôi bờ cát vắng cô đơn. Lòng vụn vỡ tình kia tan cùng biển. Người ngoảnh mặt cho vùng trời nghiêng lạ. Chở hạ xưa xa lắm một vòng tay. Lời hẹn ước anh giữ lại nơi này. Để sưởi ấm trái tim người ở lại. Vẫn còn đây tiếng sóng còn khao khát. Bao mùa qua nghe tê tái nỗi lòng.
Thôi thì xa nhau
Xa nhau rồi em có nhớ gì không ?. Hay chỉ thoáng một phút giây chạnh lòng. Góc phố khuya nơi mình hay hò hẹn. Em có còn một mình tựa cửa ngóng trông?. Xa nhau rồi em có thấy cô đơn?. Hay tim em chỉ mang một nỗi hờn. Mong cuộc tình mau đi vào dĩ vãng. Dấu tình sầu trong hiu hắt đắng cay. Xa nhau rồi chắc không nhớ gì nhau. Hãy chôn sâu trong ký ức...
Biển và anh
Biển yêu em nhiều hơn anh. Biển không hờn ghen chỉ dỗ dành. Trăng bơ vơ trên đầu gềnh cuối bãi. Biển phớt lờ hoang dại một niềm tin.. Có đôi lần em hỏi trái tim. Hơn bốn mươi sao không tìm về biển. Để lắng nghe hàng thùy dương lên tiếng. Ai hẹn hò...rồi tính chuyện trăm năm.. Ánh mắt nhìn xa xăm. Tủi hờn thời gian sao dẫm lên ước mơ. Giọt lệ nghiêng vai gần như nếm...
Chiều đông Hà Nội
Mùa đông gõ cửa bao giờ?. Mà hương hoa sữa thẫn thờ ngất ngây. Ngôi nhà trên phố ngủ say. Giải sương chậm rãi trôi đầy giấc mơ. Gió mùa đông bắc xô bờ. Hồ tây tím lặng sương mờ bâng khuâng. Nắng vàng khi đậu, khi buông. Cúc hoạ mi chở nhớ thương đong đầy. Ngẩn ngơ chiếc lá buồn lay. Bước chân xao xác heo may ngại ngần.... Xa đông nay đã mấy lần. Tháp rùa vẫn đứng...
Giữa đôi bờ tỉnh thức
Sóng từ đâu mà tới. Hồn trôi lạc về đâu. Giữa đôi bờ tỉnh thức. Nào biết được nông sâu. Khai mở lời chánh niệm. Tình yêu hóa nhiệm mầu. Khổ đâu và bất hạnh. Giữa dòng đời khát khao. Cội nguồn đầy ánh sáng. Lấp lánh hạt phù sa. Đánh thức lòng nhân ái. Trong biển người bao la. Đi qua bờ giác ngộ. Hãy đứng trên chân mình. Mang trong lòng nhịp thở. Có tiếng cười bé xinh.