Slow
Ngày trở về
Tôi rời phố biển đã nhiều năm. Biền biệt chân mây chẳng lần về. Những chuyến tàu đêm da diết lắm. Như giục giã người lạc lối quê.. Ba mươi năm lẻ buồn khôn kể. Chất chứa trong tim những nỗi niềm. Lặng lẽ ngày về tìm kỷ niệm. Chỉ còn một khoảng trống mênh mông.. Căn nhà xưa cũ nơi tôi sống. Một thời tuổi dại biết tìm đâu. Chỉ thấy hoa vàng lưng bờ giậu. Rơi xuống thềm...
Phút giao mùa
Ðông đã về mang theo ngày gió rét. Bước chân buồn lối cỏ khóc tương tư. Em vẫn đi tháng năm dài hiu quạnh. Chiều qua mau mây xuống thấp thờ ơ.. Hàng cây khô còn chiếc lá đong đưa. Mùa thu cũ xa dần trong trí nhớ. Nắng ở đâu sao không về đây nữa. Chút hương rơi còn sót lại ven đường.. Ðông đã về phố chìm giữa hơi sương. Tình đã trôi theo thời gian mất rồi.
Tình đã xa
Rồi một ngày tôi chợt hiểu ra không có gì bất tận. Cuộc tình đi qua lòng vẫn còn vương vấn. Giọt mưa rơi xuống mái hiên nhà. Như giọt buồn rơi xuống trái tim ta.. Mây bay về đâu để trăng mãi đợi chờ. Chờ làn gió đưa mây đến tìm trăng. Cuộc tình đi qua như sông rẽ đôi bờ. Thuyền rời bến mơ dập dìu sóng đưa.. Thuyền đi xa tít mịt mờ. Bỏ lại dòng sông...
Ừ thôi mình chia tay
Đời không như là thơ. Một thoáng như như giấc mơ. Tan như làn khói thuốc Quyện trong gió hững hờ. Người đến rồi người đi. Không kịp nói chia ly. Mắt nhìn nhau khẻ nói Ừ thôi chẳng còn gì. Cho tôi một lần hôn mái tóc ai. Để tưởng tình ta như nước sông dài. Xin cho một lần hôn nhau nồng cháy. Để tưởng rằng tình sẽ mãi không phai. Mưa cứ rơi như khóc cuộc tình...
Lối về phố núi
Phố núi đêm nay phủ màn sương. Lạnh lẽo vương víu ánh đèn buông. Dang tay ôm lấy miền tịch lặng. Quầng thâm đôi mắt bao luyến thương. Phố núi tàn đêm trong đợi chờ. Lối về hoang vắng mãi bơ vơ. Mảnh tình trao trả tóc điểm bạc. Nặng trĩu hai vai nỗi thẫn thờ. Phố núi đêm nghiêng nhớ vần thơ. Tan theo mộng tưởng bóng xa mờ. Quạnh quẽ trên môi bao khao khát. Chập chờn ẩn...
Biển chiều vàng
Lành lạnh miền thủy nguyên Một mình ta với biển. Nhìn sóng phà băng cát Rồi đưa vào vô biên. Đêm đi tìm dư vị Để biết mình còn đây. Trãi qua bao thế kỷ Tái sinh nơi chốn nầy. Ta mang hồn của núi Về ẩn giữa cỏ cây. Ta mang tim của biển Đi qua bao tháng ngày. ĐK. Trăng cười hay trăng khóc Vàng hết biển chiều nay. Một mình ta một góc Nhìn biển đêm mệt...
Lục bát tuổi 20
Thu về gợi nhớ thu xưa. Ngày rời cố xứ trời thưa nắng vàng. Ra đi khuất mấy dặm ngàn. Thềm xưa đành để trăng vàng lạnh rơi.. Sớm nay thu nhạt sắc trời. Ngoài hiên chiếc lá buồn phơi ngậm ngùi. Ta vừa sang tuổi hai mươi. Đêm mơ cố xứ tàu xuôi quê nhà. Mơ thời áo trắng đã xa. Chút hương mùa cũ hẳn đà nhạt phai. Tóc dài đã cắt ngang vai. Lấy gì để hẹn...
Nhớ mẹ
Nếu có một lần được mơ thấy Mẹ. Con xin một lần được gọi tiếng Me. Bao năm xa rồi xa khuất Mẹ hiền. Mẹ biết hay không lòng con nhớ mong. Một nén hương thơm con gửi đến Mẹ. Và gửi cả long con thương nhớ. Mẹ ra đi vào cõi xa mờ. Để lại nỗi buồn hụt hẫn bơ vơ. ĐK:. Ngày con đi Mẹ dõi mắt trông theo. Mong một ngày con trở về quê xưa. Ngày...
Thu xưa
Thu lắng nghe tình phôi pha. Người xưa khuất xa muộn phiền cũng qua. Chodẫu đôi đời chia xa. Kỷ niệm thiết tha còn mãi. Đời anh như cánhbuồm lênh đênh. Còn miệt mài trên sóng nước muôn trùng. Tình xưa dù đã xa xôi. Bao yêu thương vẫn còn đấy. Như cánh chim trời bao la. Ngàn mây vút bay về đâu có hay. Em bước đi chiều mưa bay. Nhọc nhằn gót hoa ngày ấy. Đời người viễn...
Tự tình cho mẹ
Con vẫn tự tìm về một thời tuổi thơ. Mẹ muốn quay về nơi tóc kẹp quần săng ngày xưa quê ngoại. Ai đưa con đi ai dìu mẹ về lưng mẹ đã còng tóc bạc đầu con. Con ngã trên đường đời mẹ buồn không yên. Mẹ đứng dang vòng tay giữa đời chông gai vì con thơ dại. Con tim bao la che dấu nhọc nhằn đôi tay yêu thương xanh lá bồ đề. Bồ đề tái sinh...
Con yêu
1. Con ra đời trong một chiều nắng ấm. Sau bao ngày Mẹ trông ngóng đợi chờ. Trong vòng tay Mẹ con nằm im ngủ thiếp. Bao cơn đau dường như Mẹ đã quên. 2. Con anh lành Mẹ rưng rưng nước mắt. Suốt bao ngày Mẹ hằng vẫn cầu mong. Nhìn con thơ niềm vui như dâng lấp. Con ơi con con có thấu long Mẹ. ĐK: Hạnh phúc là thế đó Dù chỉ là bắt đầu. Cho những...
Cô đơn
Cô đơn sao bóng đêm lành lạnh. Mây bay đi mất chỉ còn trăng thanh. Cô đơn bên gối một mình. Sao rơi nhè nhẹ giọt sầu lung linh. Giang tay ôm lấy giọt sương rơi. Nghe tim rạn vỡ bóng em xa vời. Cô đơn biết giờ em ở phương trời. Riêng anh một mình đếm bước mưa rơi. Mây ơi bay về phương ấy nhắn lời. Nơi đây đếm sầu từng nhịp buông lơi. Mưa rơi như tiếng...