Slow
Lời chào vĩnh biệt
1. Ngày hôm qua đôi ta còn thấy mặt. Ngày hôm qua bên nhau còn rong chơi. Ôi ngàn lời trìu mến đó chưa vơi. Cho một người dù đã cách xa tôi. 2. Em ra đi cho mây lịm phố buồn. Người ra đi cho tôi nhiều đau thương. Ðêm nghẹn ngào từng đêm bước cô đơn. Ru hồn về lạc vào khúc đoạn trường. ĐK: Em đi rồi ! đường em đi quá xa. Tôi đâu ngờ tình...
Đừng nữa nhé chia lìa
Và em nữa cách gì ta trốn mãi. Chạy muôn đời chiếc bóng vẫn đeo theo. Sông dấu mặt nghìn năm trong mắt buồn. Bỗng một ngày nức nở cuốn ta theo. Vẫn là em ngực chiều chim tắt thở. Gai ăn năn cào rách buổi trưa người. Môi nguyệt quế lỡ thì môi ở trọ. Một góc vườn em đỏ mẫu đơn tôi. Và em nữa nắng xanh và gió biếc. Tôi thọ thương tiếng hát cẩn đêm hoa.
Sao đêm
1. Còn gì nữa? Tuổi vàng qua mất rồi. Mà ôi thương đau theo mãi không thôi. Thân xác héo mòn đời ta lạnh trống. Đôi mắt tiên nâu chờ ta giữa trời sao. 2. Chờ gì nữa? bầu trời rạn nứt rồi. Mà ôi tâm tư đen tối chơi vơi. Đập nát phím ngà người yêu tàn phá. Chờ qua năm tháng rũ áo trần gian. ĐK: Em, ánh sao đẹp xa cuối trời đi về đâu?. Đêm quá...
Mùa thu giấu em
Có phải mùa thu giấu em lâu đến thế. Để cuối con đường anh kịp nhận ra em. Em ào tới chợt xôn xao lá đổ. Xoá nỗi cô đơn lạnh giá bên thềm.. Rồi tình yêu lại rưng rưng bên khung cửa nhỏ. Và con đường lại xao xác gió heo may. Em hôn anh đắm say như gió. Và ngã vào anh dịu dàng như mùa thu..
Nụ cười nào đó
1. Nụ cười nào đó em đi mang theo chân quên đường về. Giọt lệ nào đó khô trong tim tôi làm đêm não nề. Nụ cười nào đó, giọt lệ nào đó người. Sóng vỗ đôi bờ lá đã xa cành tình xưa có còn xanh?. Kỷ niệm ngày đó tôi đi mang theo như hoa tàn tạ. Buồn vui ngày đó tôi đeo trên vai vàng như nắng hạ. Kỷ niệm ngày đó, buồn vui ngày đó người.
Hương thừa
1. Thì thầm đưa trong gió như lời ai khóc bên mồ. Nghẹn ngào cung xưa đó sao đổi thay về trên lối. Rưng rưng lên mi mắt tay gầy xuôi môi quên cười. Chơi vơi chân sỏi đá đâu ngày xưa đâu hương thừa.. 2. Tình nào sao tha thiết như còn mơ ước mong chờ. Lời nào sao nuối tiếc như tình duyên còn lưu luyến. Đêm nay thu trở gió đông về đây run thân gầy. Cho...
Cộng trừ nhân chia
1. Nếu tình yêu như là phép cộng. Có lẽ nào đau lòng đến thế. Hay tình yêu là bài toán đố. Sẽ có câu trả lời cho em.. 2. Nếu tình yêu như là phép trừ. Cớ sao buồn khi ta xa nhau. Tôi thề không thèm học toán nữa. Quyết không trừ tình đẹp như mơ.. ĐK:. Tình tình ơi tình là phép nhân. Anh sẽ nhân gấp trăm ngàn lần. Trăm ngàn lần vẫn còn thấy thiếu.
Cộng trừ nhân chia
1. Nếu tình yêu như là phép cộng. Có lẽ nào đau lòng đến thế. Hay tình yêu là bài toán đố. Sẽ có câu trả lời cho em.. 2. Nếu tình yêu như là phép trừ. Cớ sao buồn khi ta xa nhau. Tôi thề không thèm học toán nữa. Quyết không trừ tình đẹp như mơ.. ĐK:. Tình tình ơi tình là phép nhân. Anh sẽ nhân gấp trăm ngàn lần. Trăm ngàn lần vẫn còn thấy thiếu.
Hận
1. Hận người sao sớm quên ta. Nỡ quên ta đã quên ta rồi. Hận người sao đã cho ta. Những say mê rồi người đi mất.. Hận người sao bỏ rơi ta. Trong những lần ta quá cô đơn. Trong những ngày tháng ta đau buồn. Thì người cười trên những đau thương.. 2. Hận người mang đến cho ta. Phút giây xưa biết bao kỷ niệm. Rồi người đem bán cho ai. Trái tim yêu và lời đã...
Có những chiều thu
1. Màn sương buông kín mòn lối đi. Nhẹ nhàng rơi lá vàng biệt ly. Đại lộ vắng bóng chiều lặng lẽ. Cùng dìu bước phố chiều lộng gió. Sánh vai tròn giấc mơ.. 2. Thời gian ơi hãy dừng bước trôi. Để chiều thu có người bên tôi. Cùng ngồi đếm lá chiều vàng úa. Dệt mộng thắm với nhiều hẹn ước. Cánh hoa đời ngát hương.. ĐK: Anh đã ra đi chiều nao. Ôi phút chia ly buồn...
Bóng ngày qua
1. Ngàn xa bốn bề sao im vắng. Sóng nước như say sưa khúc mơ màng. Lưu luyến reo lòng khách giang hồ. Qua bóng mây trôi êm đềm ngày mơ. Lòng ngậm ngùi buồn vắng cố hương. Tiếng đàn gió hoà tiếng mến thương. Thuyền đời còn nhiều lúc lênh đênh. Tình đời gần còn lúc có xa. Nhớ đâu hình bóng ngày qua. ĐK: Một bóng đang lạnh lùng đi. Chìm đắm trong đêm. Đi không bờ bến.
Thôi đành
1. Buồn ơi dai dột cuộc tình. Chờ tin từ lúc bình minh mỗi ngày. Chờ hoàng hôn đếm đầu tay. Từng giây trôi chậm mõi mòn tim tôi. 2. Buồn đêm quạnh vắng một mình. Tìm trong ký ức tuổi thơ thuở nào. Ngày chưa biết đợi chờ. Thơ ngây áo trắng hững hờ gió bay. ĐK: Phải chi xé được đám mây. Phải chi xóa được bóng gầy trăng đêm. Phải chi rút sợi tơ mềm. Phải chi...