Slow
Có những cuộc tình không là trăm năm
1. Em mãi là 20 tuổi. Anh mãi là mùa xuân xưa. Những cây ổi thơm ngày cũ. Và vầng hoa ngâu ngày thu. 2. Em mãi là 20 tuổi. Anh mãi là mùa xuân xưa. Tóc anh đã thành mây trắng. Mắt em dáng thời gian qua. ĐK: Con đường xưa những mùa trút lá. Cành bàng mồ côi đứng giữa rêu phong. Con đường xưa ta ngồi hóa đá. Mùa đông mồ côi đứng đợi người. Con đường...
Yêu là chết ở trong lòng
1. Làm sao tôi biết yêu đương là khúc đoạn trường. Làm sao tôi biết yêu đương là tiếng thê lương. Từ khi tôi mới yêu người đó tình yêu thơm ngát như lời hứa. Cuộc tình ngây thơ chúng tôi xây mộng xây mơ. 2. Người cho tôi biết yêu nhau là sẽ nặng sầu. Người cho tôi biết yêu nhau là sẽ xa nhau. Dù tôi không muốn tin là hết, tình yêu như lá theo mùa chết.
Hãy cứ yêu nhau đi
1. Tình có khi lầm lỡ tình có khi dại khờ. Tình có khi muộn màng vì tình yêu đã lỡ làng. Đời có khi mưa nắng tình có vui mà buồn. Tình có khi chia tay vì tình đâu có ngày mai. ĐK: Hãy yêu nhau , yêu nhau đi nhé. Dù cho nếu mai duyên không thành. Đừng tìm hạnh phúc trên những khổ đau !!!. Hãy yêu nhau , yêu nhau đi nhé. Dù cho sóng xô...
Tóc mai sợi vắn sợi dài
Thuở ấy em vừa thôi kẹp tóc. Thuở ấy anh vừa thôi học xong. Yêu anh, yêu anh em làm thơ. Yêu em, yêu em anh soạn nhạc.. Thuở ấy thơ còn non mùi sữa. Thuở ấy tiếng đàn nghe vụng quá. Cho nên không khoe nhau bài thơ. Cho nên không khoe nhau bài nhạc.. Ở nhà mẹ dạy câu ca. Mang ra cho anh nghe nhé. Ở nhà mẹ dạy câu ru. Mang ra cho nhau ghi nhớ.
Biển sầu
Đời tôi sao mãi là biển vắng trong hoàng hôn. Hàng cây khô đứng yên ấu sầu chờ mưa đến. Khi trời chưa nắng gió lạnh về đầu non. Khách ơi dừng bước thăm vài hôm. Người đi vết chân còn ai biết chăng biển đau. Từ khi không có nhau, trăng tàn quên đưa lối. Như một cơn xoáy cuống cuồn rồi tàn mau. Vấn vương chi làm biển sầu. Có thương người cũng đã qua cầu. Còn chăng...
Đời gọi em biết bao lần
1. Đi về đâu hỡi em?. Khi trong lòng không chút nắng. Giấc mơ đời xa vắng. Bước chân không chờ ai đón. Một đời em mãi lang thang. Lòng lạnh băng giữa đau thương. Em về đâu hỡi em. Hãy lau khô dòng nước mắt. Đời gọi em biết bao lần. ĐK: Đời gọi em về giữa yêu thương. Để trả em ngày tháng êm đềm. Trả lại nắng trong tim. Trả lại thoáng hương thơm. 2. Em về...
Tiền
Trong tay không tiền đời mấy ai thương. Những lúc có tiền nhiều kẻ ghét ganh. Bao đêm ngao ngán thở dài. Nhìn lên và hỏi ông trời. Giờ tôi biết sống làm sao trời ơi.. Ông trời ngoảnh mặt làm ngơ. Vì đời không giống trong mơ. Kiếp người phận số riêng ai. Trần gian là cõi đọa đầy. Thì cớ sao gây oán thù. Vì danh lợi mà đau. Vì kiếm tiền phụ nhau.. Nhưng khi có tiền...
Chiều đông
Chiều đông tuyết lũng âm u. Bâng khuâng chiều tới tiết thu trời buồn. Ngày đi tàu cũng đi luôn. Ga thôn trơ nỗi băng nguồn héo hon.. Phường xa nhịp sắt bon bon. Tàu như dưới tỉnh núi non vọng ầm. Nhà ga dột mái lâm râm. Máu đi có nhớ hồi tâm chiều nào.. Một mình tôi với tuyết non cao. Với con phố tịnh buốt vào thịt da. Với mây trên nhợt trăng tà. Với đèn xóm...
Dáng xưa về đâu
Chiều qua phố vắng bước chân não nề. Dường như ta mãi đắm trong cơn mê. Mùa thu năm ấy lá rơi trong hồn. Tiếng hát em u buồn cho đời xa vắng nhau hơn.. Lạc loài năm tháng sống nơi xứ lạ. Từng mùa đông giá, đón chân em qua. Rồi thời gian đến những cơn cuồng điên. Những xót xa triền miên, đời đã vắng câu hồn nhiên.. Có biết bao đêm tiếng xưa vang dội êm đềm.
Trăng mờ bên suối
Người hẹn cùng ta đến bên bờ suối. Rừng chiều mờ sương ánh trăng mờ chiếu. Một đêm thiết tha rồi đây xa cách. Rồi đây hai ngả biết tới phương nào. Mịt mùng ngàn thâu suối mơ trầm lắng. Lòng buồn từ ly nhớ nhung chiều vắng. Người ơi nhớ khúc nhạc lòng đêm ấy. Ngàn đời vang nhắc bên suối trăng tà. Suối mơ lời hẹn ước ven bờ suối xưa. Nhớ chăng người phương xa trong khói...
Vì tôi là linh mục
1. Vì tôi là linh mục không mặc chiếc áo dòng. Nên suốt đời hiu quạnh nên suốt đời lang thang. Vì tôi là linh mục có được một tín đồ. Nhưng không là thánh thần nên tín đồ đi hoang. Vì tôi là linh mục giảng lời tình nhân gian. Nên không còn tiếng khóc nên không còn tiếng trách. Nên không biết kêu than nên tôi rất bơ vơ nên tôi rất dại khờ. 2. Vì tôi là...
Bài thơ không đoạn kết
Em gửi cho anh đôi môi hồng đào ngày xưa. Một nụ hôn tha thiết của thuở mây mưa. Một tình yêu muôn kiếp thoáng mãi hương xưa. Và em gửi cho anh ánh mắt nôn nao đầu tiên. Tìm giùm em câu kết lá số tơ duyên. Tình xôn xao thế mấy anh ơi giờ cũng ngủ yên. Từ ngày có anh em mong sao duyên êm như lời thơ. Đời đã không cho em xây trọn niềm mơ.