Slow Rock
Nếu một mai anh biệt kinh kỳ
Người ơi một mai nếu tôi đi rồi. Thì nghìn lần thương cũng thế mà thôi. Tình em và tôi dẫu chưa đẹp đôi. Hãy quên những chiều mưa rơi. Giấc mơ nhớ gọi đến tôi. Mình vui được sao nếu chưa thanh bình. Từng đoàn người trai đi viết sử xanh. Thì gian nhà xinh vắng đi mình anh. Cũng thôi chớ buồn em nhé. Tiễn đưa nhớ ngày đăng trình. Tám hướng bốn phương trời mây. Thôi nhé...
Một ông già
Một ông già bạc đầu trong bóng tối lao đao. Dường như giọt lệ sầu rơi xuống má nhăn nheo. Từng tiếng run thều thào ông quỳ lên làm dấu. Xin thượng đế trên cao con người biết thương nhau.. Hồn ông đầy nghẹn ngào thương kiếp sống gian lao. Nửa đêm nhìn đường tàu hun hút buốt cô liêu. Nhìn mái tranh xơ nghèo ông quỳ lên làm dấu. Xin thượng đế trên cao cho đời bớt thương đau..
Anh nhớ về thăm em
Anh nhớ về thăm em, dù đường xa mênh mang. Anh nhớ về thăm em, kể chuyện một chuyến đi. Anh nhớ về thăm em, một chiều thu thương nhớ. Nụ hoa xinh hé nở, em cài lên vai áo. Em thích chuyện biên cương, và đời trai muôn phương. Em muốn người em thương, dọc ngang trong gió sương. Anh nhớ về thăm em, dù bạc đôi vai áo. Gặp nhau trên gác nhỏ, cho trọn câu ước mơ.
Anh về một chiều mưa
Giữa lòng mưa chiều người đã về đây. Gió bạt núi rừng tìm cánh hoa phai. Người về, quê hương xanh ngàn lá. Hoa tươi lên màu má người em ngóng chờ. Có phải chúng mình hẹn ước từ lâu. Sẽ trọn bước đời đẹp ánh trăng sao. Để chiều mưa thôi rơi sầu não. Hoa tươi lên màu áo buồn vui có nhau. Bao năm cách xa người ơi. Bao nhiêu thương nhớ nào nguôi. Bao ân tình ưa...
Như mộng hãi hùng
Gục mặt xuống, tay ôm thằng con dại. Hai tuổi đầu sao vội chít khăn tang. Cha con đâu, đôi cánh gầy khơi ngàn. Lệ rơi bên xác chồng gào khóc nỗi ly tan. Hai ngày qua, ai ngồi đây ai đợi xác chồng. Con nằm nghe đói chờ cha, xót tủi trong lòng. Tiếng súng nào, tiếng súng nào. Của quân thù hay của quê hương. Bom đạn nào, bom đạn nào cày nát yêu thương. Ô hay sao...
Người nghệ sĩ mù
Ai dừng chân nơi đây buông lòng theo câu ca. Tôi ngồi trong bóng tối nghe đời đi ra xa. Tôi thèm chút ánh sáng, ánh sáng sáng soi cuộc đời. Ánh sáng đâu phút vui đâu, không thèm qua trong đời mù lòa. Trong ngày tôi đi như như là đi trong đêm. Trời sinh đời tôi nhưng chưa hề cho, cho tôi tên. Chưa hề cho thấy gió thấy bướm thấy hoa màu gì. Có thấy chi ánh...
Mưa khuya
1. Đêm đã khuya rồi sao ngủ không yên. Nghe tiếng mưa rơi nức nở trong tim. Nhìn vào phố cũ tôi quen, nhìn vào ngõ tối không tên. Chạnh lòng nhớ đến người yêu. 2. Em nhớ năm nào vui buồn bên nhau. Nay đã xa rồi biết tìm nơi đâu?. Tìm về dĩ vãng năm xưa, tìm về những lúc mưa khuya. Ghi thành câu hát người ơi!. ĐK: Mưa ơi! Này mưa. Có phải mưa thương nhớ...
Trời chưa muốn sáng
1. Lạy Chúa tôi con người không đạo. Nhưng tin có Chúa ở trên cao. Con nghe trong đêm Việt Nam tối tăm. Những mìn bom hoen dấu. Lạy Chúa trên cao Chúa ở nơi nào. 2. Lạy Chúa tôi tuy người không đạo. Nhưng yêu nhớ lắm nhạc chuông khuya. Khi con bơ vơ chắp tay nguyện cầu. Cho người thương còn xa mãi xa. Mà suốt đêm dài ánh sáng chưa qua. ĐK: Xác người nào trôi sông,...
Bên gối mộng
1. Ðêm nay gió mưa có về nơi rừng núi. Thương anh chiến binh dãi dầu quên đời vui. Ngoài hiên mưa rơi mưa rơi như nhắc em. Nhớ hôm ra đi tay nắm tay mắt anh đẹp sáng ngời.. 2. Trong mơ thấy trăng hé cười bên bờ suối. Xinh xinh những cô gái rừng đang đùa vui. Ngàn cây rung rinh, rung rinh in bóng anh. Súng trên tay hiên ngang dưới trăng giữa khung trời mờ sương..
Quen nhau trên đường về
1. Chiều nay có phải anh ra miền Trung. Về thăm quê mẹ chờ em về cùng. Rồi ta sẽ đi chung chuyến tàu. Về đến sông Hương bến Ngự. Để nhìn trăng soi cuối thôn.. 2.Gặp anh em lại thương anh nhiều hơn. Ngày đêm lo giữ giang sơn vẹn toàn. Dù sương gió gây bao phũ phàng. Đã có em đây sẵn sàng. Lại gần sưởi ấm tim anh. ĐK:. Thương anh không phải vì tình thương. Không...
Tình người ngoại đạo
1. Lạy Chúa con thương nàng đã lâu rồi. Thương thì nhiều nhưng con chưa dám nói. Con thương nàng đã lâu rồi mà chưa dám hé môi. Ngại ngùng không cùng tôn giáo thôi.. 2. Lạy Chúa con thuơng nàng rất ngoan đạo. Thương nàng thường hay luôn đi xem lễ. Con thuơng nàng rất đơn sơ màu áo trắng thư sinh. Với nét môi cười nắng nghiêng nghiêng.. ĐK: Con yêu nàng, tình yêu rất chân thành. Tình...
Người em Văn khoa
Mỗi lần qua Văn khoa bỗng dưng đôi mắt nhoà. Niềm đau theo lệ nhớ nay còn ta với ta. Mỗi lần qua Văn khoa bỗng dưng ta thấy già. Em còn ôm sách vở hay âm thầm xót xa. Tan trường chờ em ra ngắm em trong nắng tà. Bàn chân son nhẹ bước tâm hồn anh thiết tha. Hỡi người em Văn khoa dáng em chưa xoá mờ. Nghe chừng như sống lại trong chuỗi ngày đã qua.