Slow Ballad
Những chiều mưa yêu dấu
1. Đã bao nhiêu ngày hai ta không gặp nhau. Trông đứng trông ngồi thấy lòng buồn làm sao. Tình em trao anh đậm đà tha thiết. Anh biết không anh em thương anh cả chân thành.. 2. Chắc anh không còn yêu em như ngày xưa. Nên cũng thưa dần những chiều anh đón anh đưa. Để mình em đơn bóng về trên lối vắng. Nắng phai cuối trời gió lùa bước chơi vơi.. ĐK: Người tình ơi thương...
Tìm về chốn hoang vu
1. Nhìn về nơi cuối chân trời. Từng làn mây lướt trôi theo tiếng đời vẫn rơi. Nụ cười vừa vui chợt tắt. Còn lại bao hắt hiu. Hay chỉ là những phù du thoáng qua. 2. Tình về nơi cuối chân trời. Để mình ta với ta bên dốc đời lẻ loi. Một thời màu nắng chợt tắt. Nụ hồng phai sắc hương. Cũng chỉ buồn vương mãi thôi. ĐK: Yêu đương là nước mắt khuất sau môi cười.
Khúc mùa thu
Vẫn biết ta giờ không trẻ nữa. Sao thương ai ở mãi cung hằng. Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế. Đâu chịu nhoà khi tới giữa mùa trăng.. Tôi đã yêu đã yêu như chết là hạnh phúc. Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em. Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc. Còn điều chi em mải miết đi tìm.. Tôi đã đến cùng em và tôi biết. Em cũng là như mọi người thôi.
Đừng ví em là biển
Đừng ví em là biển. Sâu thẳm và bao la. Thuyền nan em bé nhỏ. Không xa được bến bờ.. Đừng ví em là biển. Nước mặn chát chân trời. Giữa mênh mông vẫn khát. Không uống được anh ơi.. Đừng ví em là biển. Ngàn năm sóng xô hoài. Suốt cuộc đời không gặp. Bến bờ nào tàn phai. Vị mặn dâng cho đời. Buồn vui đầy lại vơi.. Em không là biển khơi. Em chỉ là em thôi.
Những tâm hồn khát vọng
1. Còn có những tâm hồn khát khao tình thương. Lặng lẽ sống xa xăm bên kia bờ đại dương. Từ tháng năm xưa đang héo mòn tuổi thơ. Ngồi giương đôi mắt trông chờ, mãi trông chờ. 2. Đời vẫn cứ vô tình với em mà thôi. Chờ đón những con tim mang hy vọng, người ơi. Ngồi mãi nơi kia trong góc đời lẻ loi. Vì đôi chân đã không bao giờ nhẹ bước cùng người. ĐK:. Xin...
Tương tư màu áo trắng
1. Tương tư màu áo trắng từ thuở em xa trường. Ngõ tường hoa vắng bóng tóc hẹn thề tôi thương. Ðường lá me rơi vàng hờn dỗi hay mơ màng. Kỷ niệm ngày xưa ấy em nhớ hay quên rồi. ĐK: Gặp lại thơ ngây may áo dài lối đi về. Sao nghe lòng thơ dại biết bao giờ xoá đam mê. 2. Mưa rơi chiều năm cũ còn thấm ai bây giờ. Người về trong thương nhớ ướt...
Để mặc tôi yêu em
1. Hãy để mặc tôi yêu em. Tình yêu là những giấc mơ trong từng đêm trường. Hãy để mặc tôi yêu em. Tình em tôi đến cho nơi nào vẫn là bình yên. Hãy để mặc tôi yêu em. Cho đời sống này còn ý nghĩa thêm. Cho vùng nắng hồng rọi sáng giữa màn đêm. Cho người tuyệt vọng đợi chờ muôn sóng thêm. Lặng yên nơi tôi con đường đi đến. ĐK: Hãy để mặc tôi lênh...
Muôn đời yêu chỉ người thôi
1. Có những chiều khi nắng vàng tắt. Tôi thường đứng ngắm về chân trời. Nhớ thương một hình bóng chìm khuất. Theo dòng dĩ vãng về xa vời.. Nhớ mối tình tha thiết ngày ấy. Bên người yêu dấu và nhớ. Nhớ nụ cười đôi mắt mùi tóc. Thơm nồng say đắm hồn tôi.. ĐK:. Người tình xưa yêu dấu ơi. Người là chim quyên lẻ loi. Người là một chiếc lá rơi. Người là một bóng mây cuối...
Đêm sao
1. Đêm nay nhớ em nhiều tìm vì sao trong mắt em ngày xưa. Hỏi dòng sông cũ có cuốn trôi những ước mộng theo ánh sao bay cuối trời. Vương vấn theo hình bóng người từng đêm đông lạnh giá. Đêm nay nhớ đến em tìm mùi hương tóc xõa những đêm xưa thầm kín. Tình nồng trong làn mắt say đắm những môi hồng. Lạc bước theo men đời tìm theo dấu sao trời. ĐK: Đêm nay sao...
Hỏi thế có buồn không
Lặng trong tim tôi thầm hỏi. Sao lòng tôi nhớ miên man. Sài Gòn phố lá me bay. Sài Gòn có dáng thân quen. Duy Tân còn mong ai dệt trên lối. Nghẹn trong tim tôi thầm hỏi. Sao đời còn quá đau thương. Sài Gòn những xót xa mang tội tình. Từng ngày đứng ngóng trông ai. Rồi nhớ trong thinh lặng. Đợi chờ bão tố qua mau. Mà đời mãi mịt mờ. Tim tôi vẫn nhói đau. Việt...
Có một ngày
Có một ngày em không yêu anh. Em trở về nơi xa với chiếc áo anh chưa từng thấy. Có một ngày em cười bằng ánh sáng của nụ hôn khác. Những nỗi buồn của mùa mưa khác. Những buồn vui anh không có bao giờ. Ngày em không yêu anh. Em tràn ngập niềm vui rời xa căn nhà cũ. Chiếc áo sờn vai em đã thay bằng màu áo khác. Ngày ấy anh bắt đầu bằng bước chân...
Cơn giông
Chiếc lá đêm qua trơ xương cơn giông tạnh rồi. Nắng đan tay qua sông môi em rạng ngời. Giá như thời gian đứng im đừng trôi nữa. Dù má em còn ướt hai hàng lệ rơi. Từ đêm trắng sinh viên du ca sương thấm vai gầy. Đến công viên mưa bay mười ngón tay cài. Đến buông xuôi đôi tay gục ngã trên đồi. Đến con sông vây quanh mờ khuất chân trời. Sao tìm đâu nữa nếu...