Habanera

  • Anh ở đầu sông em cuối sông

    1. Anh ở đầu sông em cuối sông. Uống chung dòng nước Vàm Cỏ Đông. Xa nhau đã chín bao mùa lúa. Chưa ngày gặp lại, nhớ mênh mông. Ôi bát ngát chân trời miền hạ. Tím tình yêu, tím cả ước mong. ĐK: Gió gió nhớ thương ai mà lay bờ lá. Để bìm bịp kêu con nước lớn ròng. Đất quê ta xanh xanh triền lá. Giặc nhảy vào, lá hoá rừng chông. Nước quê ta dập dềnh...

  • Anh ở đầu sông em cuối sông

    1. Anh ở đầu sông em cuối sông. Uống chung dòng nước Vàm Cỏ Đông. Xa nhau đã chín bao mùa lúa. Chưa ngày gặp lại, nhớ mênh mông. Ôi bát ngát chân trời miền hạ. Tím tình yêu, tím cả ước mong. ĐK: Gió gió nhớ thương ai mà lay bờ lá. Để bìm bịp kêu con nước lớn ròng. Đất quê ta xanh xanh triền lá. Giặc nhảy vào, lá hoá rừng chông. Nước quê ta dập dềnh...

  • Anh ở đầu sông em cuối sông

    1. Anh ở đầu sông em cuối sông. Uống chung dòng nước Vàm Cỏ Đông. Xa nhau đã chín bao mùa lúa. Chưa ngày gặp lại, nhớ mênh mông. Ôi bát ngát chân trời miền hạ. Tím tình yêu, tím cả ước mong. ĐK: Gió gió nhớ thương ai mà lay bờ lá. Để bìm bịp kêu con nước lớn ròng. Đất quê ta xanh xanh triền lá. Giặc nhảy vào, lá hoá rừng chông. Nước quê ta dập dềnh...

  • Sợi nhớ sợi thương

    Trường Sơn Ðông, Trường Sơn Tây. Bên nắng đốt, bên mưa quây. Em dang tay, em xoè tay. Chẳng thể nào mà xua tan mây. Mà chẳng thể nào mà che anh được. Chứ rút sợi thương, nay anh chắp mái lợp. Rút sợi nhớ, đan vòm xanh. Nghiêng sườn Đông mà che mưa anh. Nghiêng sườn Tây xoã bóng mát. Rợp trời thương, ấy mấy màu xanh suốt. Mà em nghiêng hết ấy mấy về phương anh. Mà em...

  • Em thương người trong Huế đấu tranh

    1. Mưa lâm thâm ướt dầm lá khế. Em thương người ở trong Huế bấy lâu. Xá gì gian khổ và thương đau. Nắng mưa vẫn lặn lội đi vào nhân dân. Đường bãi dâu đường lún sâu vô thành nội. Khi An Hoà lúc Gia Hội rồi Đông Ba. Vì dân đấu tranh ngày đêm vùng lên khắp phố phường. Tự do cơm áo tiếng rền vang muôn nẻo đường. Mưa lâm thâm ướt dầm lá hẹ. Em thương...

  • Lý cái mơn

    1. Đàn cò bay về nơi thương nhớ. Nhớ bến sông xưa, in hình bóng của người yêu. Gió đưa mây, làn mây tím, sóng xô ngập ngừng. Chiều dần buông vẫn còn chờ ai như tóc em bay bay. Theo lòng thủy chung câu hẹn ngày xưa. 2. Màu thời gian còn chưa phai sắc. Sắc nước hương hoa, đôi bờ sóng vỗ tình quê. Có hay chăng, thuyền xa bến, bến mong thuyền về. Thuyền tình ơi hãy...

  • Giận mà thương

    Hò: "Anh ơi! … khoan vội (mà) bực … mình. Em xin kể lại mà phân minh cho anh tỏ tường". Anh cứ nhủ rằng em không thương. Em đo lường thì rất cặn kẽ. Vì thương anh nên em bàn với mẹ. Phải ngăn anh không đi chuyện ngược đường. Giận thì giận mà thương thì thương. Giận thì giận mà thương thì thương. Anh sai đường thì em không chịu nổi. Anh yêu ơi xin đừng có giận...

  • Qua cầu gió bay

    Yêu nhau cởi áo ối à trao nhau. Về nhà dối rằng cha dối mẹ a à a á a. Rằng a ối a à qua cầu. Rằng a ối a à qua cầu. Tình tình tình gió bay, tình tình tình gió bay. Yêu nhau cởi nón ối à cho nhau. Về nhà dối rằng cha dối mẹ a à a á a. Rằng a ối a à qua cầu. Rằng a ối a à qua cầu. Tình tình...

  • Lý mỹ hưng (nhạc phim Lênh đênh phận bạc)

    1. Chiều nay có người đứng bên giang đầu. Lòng mang nỗi sầu như tiếc thầm giấc mơ ban đầu. Kỷ niệm buồn vui ngày xưa yêu dấu. Biết tìm thấy đâu, sao nỡ chia ly. Làm chi nước mắt đọng mi. Biết đến bao giờ nỗi niềm nhịp cầu ô thước. Chức Ngưu sum họp không còn khóc gì mùa ngâu.. 2. Thì thôi nhớ nhiều cũng đã xa rồi. Người nơi cuối trời đứa góc biển nói không...

  • Quế Sơn đất mẹ ân tình

    Quế Sơn quê mình ruộng kề chân núi Lý Ly sông đầy tình em bắc qua. Đèo Le đêm trăng vọng lời mẹ hát câu hát ngàn năm mãi ru lòng tôi. Ngàn năm khắc sâu tình đất tình người Hòn Tàu thác Reo chùm sim chín mọng. Đồng lúa Quế Xuân con đò Trung Phước bao nước mắt mồ hôi thấm trên đất này.. Hò ơ hò ơ ớ ơ bấy lâu cách xa để lòng mong nhớ. Biết...

  • Nước non ngàn dặm ra đi

    Nước non ngàn dặm ra đi. Nước non ngàn dặm ra đi. Dù đường thiên lý xa vời. Dù tình cố lý chơi vơi. Cũng không dài bằng lòng thương mến người. Bước đi vào lòng muôn dân. Bước đi vào lòng muôn dân. Bằng hồn trinh nữ mơ màng. Bằng tình say đắm ơi chàng. Ước nuôi dần hoà bình trong ái ân. Nhưng ánh tháp vàng. Cây quế giữa rừng. Chỉ một mùa tang là hương là sắc...

  • Huyền thoại Ngũ Hành Sơn

    Hạc xưa bay rồi bạc đầu tiếng gọi. Mẹ Trường Sơn cho năm đứa con về ở với người. Năm cụm Ngũ Hành. Như năm ngón tay chia bùi sẻ ngọt. Đời đời sóng vỗ ru người âm vọng trùng khơi. Ai xui đá cũng có trái tim. Cũng biết yêu em nên ngàn năm rớt giọt tơ vàng. Cách chia đôi đàng nhớ bạn tình chung. Ai quên đá cũng có trái tim. Cũng biết run lên bao lời...