Boston
Yêu em anh làm thơ
Có lần em hỏi. Anh biết làm thơ. Biết tự thuở nào?. Từ thuở mộng mơ.. Thơ anh là gió. Tóc em là mây. Gió qua khung sổ. Thổi tóc mây bay.. Thơ anh là mưa. Mắt em giòng sông. Mưa rơi thánh thót. Trong đôi mắt trong.. Thơ anh lót gối. Cho mềm tóc mai. Trăng bên song cửa. Ru em mộng dài.. Thơ anh là nắng. Tô má em hồng. Chiều nào xa vắng. Chợt nhớ chợt mong..
Hốc núi
1. Tim em là hốc núi. Hồn mây. Đêm nằm nghe gió hú. Tựa một tiếng thở dài.. Trên vai còn nặng nợ. Giữa đôi bờ chông chênh. Em như phiến đá nhọn. Bắc ngang nỗi gập ghềnh.. ĐK:. Đường tôi đi không đến. Chỗ em về quạnh hiu. Bàn chân còn vướng víu. Ngang vực cát cồn rêu.. Bụi bay mù đôi mắt. Đâu còn thấy dáng em. Đường trần gian xa lắc. Chẳng có một người quen!. 2.
Dòng sông đứng lại
1. Tôi xa người nắng buồn trên vai. Môi tôi còn mùi thuốc thơm mời. Người xa tôi một dòng sông trắng. Dẫy núi bên kia có ngậm ngùi.. 2. Tôi xa người hàng cây bâng khuâng. Nước dâng lên chiều xuống muôn trùng. Người xa tôi có còn đứng ngóng. Một cánh chim bay ở cuối rừng.. ĐK:. Tôi xa người như xa cơn mưa. Mái tóc tôi còn ướt hôm nay. Nhớ tôi người còn châm điếu thuốc.
Em đợi anh về
1. Có con chim khuyên bay về làm tổ. Trong khóm cây già cạnh mái hiên em. Mỗi sáng trời trong, gió lùa cửa sổ. Tiếng hót chim còn thoảng ngát hương đêm. Em ấp đôi tay lên bầu ngực nhỏ. Nghe mối u tình thổn thức trong tim. Từ buổi anh đi chiều nào lá đổ. Em vẫn âm thầm ngóng bước chân quen. ĐK:. Có những đêm khuya, nghẹn ngào lệ nhỏ. Em ước sao mình hóa kiếp...
Như gió như mây
1. Từ hồi hai đứa hai nơi. Em quá xa xôi anh đến thăm. Ngày lại ngày mang kiếp gieo neo. Xa lánh thương yêu chiều nặng từng chiều. 2. Tình đầy như mới hôm qua. Chan chứa bao la chưa biết phôi pha. Từng kỷ niệm len giữa đêm thâu. Qua trái tim đau tình vẫn chìm sâu. ĐK: Hồi xưa đêm có chiêm bao. Ngày có tương tư giờ đâu còn gì. Hồi xưa sáng có đưa đi.
Về với tàn phai
Em hãy về theo mưa. Hay em về theo nắng. Còn hai bàn tay trắng. Xin giữ lại tình nhau. Ta sẽ về nơi đâu. Cơn mưa chiều nặng hạt. Paris ngày nắng tắt. Chút buồn trong mắt ai. Hãy về với tàn phai. Tình như mùa thu muộn. Giữa cuộc đời vay mượn. Còn lại gì hôm nay. Ngỡ ngàng phút chia tay. Còn bao điều chưa nói. Em vô tình bước vội. Trong chiều vạt áo bay.
Tháng mười hoa cúc
Bây giờ là tháng mười. Em hiền như hoa cúc. Sao anh không là đất. Cho em ngả vào lòng. Bây giờ là tháng mười. Em như hoa cúc nhỏ. Sao anh không là gió. Thổi mùa thu vào em. Bây giờ là tháng mười. Em gầy như nhánh cúc. Sao anh không là mưa. Cúi hôn từng cánh lá. Bây giờ là tháng mười. Em mong manh như cúc. Sao anh không là nắng. Ôm em ấm một ngày.
Chiều tĩnh lặng
1. Nghe trong chiều vắng mênh mang buồn. Nghe cung sầu lắng vang trong hồn. Nghe từng chiếc lá rớt cuối mùa. Giòng nước mát xóa nhòa. Quãng đời nào xôn xao trong đời ta. 2. Nghe mây chiều xuống nghiêng vai sầu. Nghe thu về lá đang thay màu. Nghe hồn quạnh vắng những đắm chìm. Và tiếng hát lắng trầm. Nghe chiều lặng lẽ đi âm thầm. ĐK: Chiều rung lên tiếng hư không. Chiều ru im vắng...
Xin đời mãi có em
1. Không có em đâu có tình nồng. Không có em đâu có mộng lành. Và đời này đâu có yêu thương. Không có em đâu có mưa buồn. Không có em đâu có nắng mềm. Và lòng này đâu có chờ mong. ĐK: Không có em thôi lạc giữa đời. Không có em ai ngự tim tôi. Xin có em trên bước đường trần. Xin có em vui giữ cuộc tình. Xin cho đời mãi có em ngoan. Đôi...
Lại một chiếc lá rơi
Nhìn chiếc lá vàng rơi. Mới hay mùa thu tới. Trên từng ngày mong đợi. Em vẫn còn xa xôi. Thu đi rồi đông đến. Xuân qua Hạ lại về. Bốn mùa quên hay nhớ. Buồn trở giấc hôn mê. Em hôm qua áo trắng. Chân chim bước tung tăng. Em bây giờ áo tím. Đôi mắt buồn ăn năn. Hai mươi năm quá ngắn. Thấp thoáng nửa cuộc đời. Gánh sầu vai trĩu nặng. Biền biệt thời gian trôi.
Cầm gió trên tay
1. Mây trôi về đâu mà không hẹn ngày trở lại. Gió bay về đâu mà trút lá đêm đêm. Em sao vội xa để buốt giá trong ta lặng lẽ.. 2. Sao khuya nhẹ rơi trên cánh mộng từng sợi nhỏ. Hiên xưa còn đó tình trút nhớ đêm sâu. Tay đan ngày nao thành gió cuốn bay xa suốt mùa.. ĐK:. Mây bay vào kỷ niệm cầm gió trên tay. Nghe đông đầy rất lạnh rưng rưng giọt...
Bắn bi
1. Thuở ấy em mười hai, tóc rối buộc đuôi gà. Anh bạn cùng xóm hai đứa la cà sau con ngõ bắn bi. Giỏi bắn nhất là Vi tới Minh nhà bác Tám. Anh và em thân lắm, ta luôn chia nhau, khi bánh, kẹo dừạ. Thuở ấy sau buổi trưa nắng xế mình tan trường. Chung bọn vài nhóc anh vẽ khoanh tròn trên đám đất trống hoang. Rồi nháy mắt gần xa “bắn bi nào mấy đứa”.