Bolero
Sông quê 2
Hò ơ! Chồng gần sao em không lấy mà em lại lấy chồng xa. Một mai cha yếu mẹ già, chén cơm đôi đữa kỷ trà ai dâng. Hò ơ! Sao em lại bỏ dòng sông , sông quê vẫn chảy. Hò ơi! Sông quê vẫn chảy nặng lòng nhớ mong. 1. Từ ngày em bỏ dòng sông. Bỏ con đò ngang sang quê người đất khách. Em đi như cánh bèo trôi. Trên con sóng đời xô biết trôi...
Mong em còn ngày mai
1.Sáng nay em về miền đất mù xa. Chuyến xe đi rồi, một mình anh ngồi chờ ai. Đường xa heo hút, em qua mấy sông mấy phà. Để lại mình anh trông theo phía trời mây đen. Mà thương yêu em bao năm lao khổ nuôi chồng. Sóng xô trôi dạt bềnh bồng dâng trọn thuỷ chung. ĐK: Ôi những ngày nổi trôi nuốt giọt mồ hôi. Gian nan khuya sớm nuôi con. Nuôi hy vọng ngày mai anh...
Mộng chiều
1. Mộng chiều đẹp như cả bài thơ. Lần đầu tình yêu mới vào mơ. Ngỡ ngàng trong tiếng chào. Nỗi niềm như kiếp nào. Mình đã luống gần nhau. 2. Mộng đời vừa trao thắm đẹp sao. Buồn vì chiều nay cách biệt nhau. Tiễn người trai phố phường. Áo màu xanh chiến trường. Đời lính trăm nghìn thương. ĐK: Xa nhau sông núi muôn trùng khơi. Bên nhau thêm xót xa người ơi. Nguyện thề ngày non nước...
Giận nhau một tuần
1. Lặng lẽ hai người không nói năng. Giận nhau làm cả đôi bẽ bàng. Không muốn nhìn mà cứ quay lưng. Hai đứa giận đòi hết thư tình. Khi đã chẳng hợp duyên hợp tính. Một đứa hay buồn hay dỗi luôn. Lại thêm một đứa hay trách hờn. Khi đối mặt là cãi nhau thôi. Như pháo nổ ngày tết trong đời. Không đứa nào chịu kém một lời. Từ ngày hai đứa giận. Hàng xóm lắm xôn...
Nếu có kiếp sau
1. Nếu có kiếp sau xin đi lại từ đầu. Trên con đường nào hai đứa đã chung đôi. Để nghe anh nói chuyện trầu ca. Hay chuyện ngày đầu hay đứa quen nhau. 2. Nếu có kiếp sau ta xây lại từ đầu. Cho ngôi nhà mình thêm ấp áp yêu thương. Để đêm đêm dưới ngọn đèn cao. Anh ngồi dạo đàn còn em hát ngân nga. ĐK: Vì biết tình yêu, tình yêu kia đâu phải hững...
Gục ngã vì yêu
1. Một nỗi đau lay lất trên con đường tình. Lòng tái tê u buồn vì thiếu người yêu. Một đêm đông gặp trong tình mộng. Người yêu về vòng tay âu yếm. Thức đêm dài thương nhớ người yêu. ĐK: Hồn tôi nỗi đau vây kín vết thương lòng. Tình yêu vang vọng niềm cay đắng. Âm thầm nhiều trống vắng nhớ người mình yêu. 2. Mình đã yêu, yêu quá, con tim mù loà. Mình đã say, say...
Điều chưa nói (Điều chưa dám nói)
Anh có nói gì đâu. Mà mắt em đầy ý hỏi. Mà môi em thầm bối rối!. Anh đi cửa trước, em trốn cửa sau. Đôi mắt vẫn tìm nhau. Điều rất đẹp là điều chưa dám nói. Bởi nói ra sợ không rõ ý lời!. Anh ra sân phơi, em giặt ở cầu ao. Em nung bếp lửa, anh nắn nót cung đàn. Không gian đợi chờ, thơm ngát miên man. Vẳng đâu tiếng hò, mà nghe mơ màng.
Dĩ vãng một loài hoa
1. Những chiều thu ấy tôi còn nhớ. Nhìn đoá ti gôn đẹp vô bờ. Cài vào mái tóc thơm mùi nắng. Tôi đợi tôi chờ bóng một người lại thăm.. Nhớ rằng người ấy xưa chiều vắng. Thường ngắm xa xăm thật lành lùng. Bảo rằng hoa dáng tim rạn vỡ. Nên sợ duyên mình mai này cũng thế thôi.. ĐK:. Từ thu ấy đời đầy giông bão. Đã cuốn trôi đi cuộc tình này. Người xa quá duyên...
Tình hờ
1. Lần đầu gặp em như đã quen từ thuở nào. Để rồi tình anh nghe trong lòng bao xuyến xao.. Bồi hồi nhìn nhau trái tim anh như mở ngỏ. Nói không nên lời vì lòng còn bao vấn vương.. 2. Rồi lòng thầm mơ đôi ta chung bến mộng. Chợt tỉnh cơn say thôi tình ơi nay đã vỡ. Người về bên sông anh nghe lòng bao nhớ mong. Em đã theo chồng lỡ duyên rồi tình bằng...
Kẻ yêu thầm
1. Tiếng ca rất buồn khi trời vào thu. Gió nhẹ em nghe u uất tâm hồn. Từng đêm phòng không gối chiếc. Sầu cho tình ngang trái. Biết bao giờ mới được yên thân.. 2. Nhớ anh rất nhiều nên lòng quạnh hiu. Ôi đời em sao như ánh mây chiều. Nhìn anh cùng ai âu yếm. Nhìn anh lòng thêm tan nát. Hỡi ơi người em khổ vì ai.. ĐK:. Đêm nay cô đơn em nâng nhẹ dây...
Kẻ yêu thầm 2
1. Thầm yêu người ấy yêu hoài nhiều năm. Đời tôi vẫn cứ bên lề tình yêu. Vì sao trời nỡ giăng tơ. Rồi cho tình đó bơ vơ. Cung đàn nào đêm về ngẩn ngơ.. Tiếng ca rất buồn khi trời vào thu. Mây đen âm u che lấp trăng vàng. Nhìn sao trời đến cô đơn. Yêu người người nào hay biết. Khi xa rồi trăm nhớ ngàn thương.. ĐK:. À ơi đèo nào mà đèo chẳng cao.
Anh nhớ không anh
Anh ơi năm ấy mùa thu sang. Em đứng trông theo sợi nắng vàng. Anh đến làm chi cho gặp gỡ. Để rồi tình ấy phải cưu mang. Hồi đó anh yêu cũng khá nhiều. Nhưng mà đâu có được em yêu. Nên anh cứ bảo tình sao buồn. Đếm lá vàng rơi lòng hắt hiu. Anh nhớ không anh từng tiếng mưa. Mưa mùa thu ấy tình xa xưa. Làm cho em trở thành thi sĩ. Cứ chọn hồn...